MA SÓI - Trang 331

Chương 24

A

damsberg rời con đường cái chật hẹp rồi tiến vào một lối đi nhỏ giữa

cánh đồng ngô non và cánh đồng lanh. Trời không sáng lắm, hơi có gió,
chập tối đã có mây nổi lên phía Tây. Anh bước đi chậm rãi, cánh tay phải
bó chặt, đầu cúi nhìn đám sỏi đang vẽ thành một đường trắng uốn lượn dưới
đất. Anh bước vào vùng đất bằng, đi theo hướng cái tháp chuông màu đen
của Montdidier nhìn thấy từ xa. Anh chỉ vừa hiểu được điều khiến anh bị
sốc đến thế trong buổi tối hôm nay. Hẳn câu chuyện về con suối đã làm mờ
cái nhìn của anh, làm biến dạng suy nghĩ của anh. Vậy mà anh cũng đã nhìn
thấy. Cái ý tưởng lờ mờ trước đây rung rinh nơi mi mắt anh đã nên hình nên
khối. Một khối ghê gớm, không thể chấp nhận được. Nhưng anh đã nhìn
thấy. Và những gì kêu cọt kẹt trong câu chuyện của người đàn ông dẫn sói,
như những bánh xe vênh, chợt mềm mại hẳn trước giả thuyết đó.. Cái chết
phi lý của Suzanne Rosselin, lộ trình không thay đổi, Crassus Trụi lông,
những cái móng tay của Massart, các sợi lông sói, việc thiếu vắng cây thập
tự, tất cả mọi điều đều đi vào trật tự. Các góc cạnh mờ đi để chỉ tạo nên một
con đường duy nhất, nhẵn nhụi, sáng rõ và hiển nhiên. Và Adamsberg nhìn
thấy toàn bộ con đường đó, từ lúc hình thành cho đến khi kết thúc, được
vạch ra một cách quỷ quái, lát bằng những nỗi đau, bằng sự tàn bạo và bằng
một chút thiên tài.

Anh dừng lại, ngồi một lúc lâu bên một gốc cây, khám phá tính vững chắc

trong suy nghĩ của mình. Sau mười lăm phút, anh từ từ đứng dậy, rồi đi
ngược lại con đường, tiến về phía đồn cảnh sát Châteaurouge.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.