MA SÓI - Trang 73

— Khi một người tự nhốt mình trong nhà vệ sinh thì ta chẳng làm gì được

đâu.

— Dù vậy em vẫn đi. Cậu ta chỉ có một mình thôi.

— Anh đợi em ở xe.

Camille đi vào ngôi nhà vắng vẻ và tối om, cô leo lên gác rồi dừng lại

trước cánh cửa đóng kín.

— Sol, cô vừa gọi vừa gõ vào cánh cửa.

— Cút hết đi, lũ khốn nạn! chàng thanh niên hét lên.

Camille lắc đầu. Soliman sẽ tiếp tục sự nghiệp của Suzanne.

— Sol, tôi không tìm cách kéo cậu ra khỏi đây đâu.

— Chị đi đi!

— Tôi cũng đau đớn lắm.

— Nỗi đau đớn của chị chẳng có giá trị gì! Chẳng có giá trị gì hết, chị

nghe chưa? Chị thậm chí còn không có quyền có mặt ở đây! Chị đâu phải
con gái của bà! Chị đi đi! Trời ơi, chị đi đi!

— Tất nhiên là nó không có giá trị gì. Suzanne, tôi yêu quý bà ấy đơn giản

vậy thôi.

— Đấy! Chị thấy chưa! Soliman gào lên.

— Tôi sửa chữa ống nước cho bà và đổi lại tôi lấy rau quả với rượu của

bà. Còn cậu, tôi mặc kệ cậu có ra khỏi nhà xí hay không. Tôi sẽ luồn giăm
bông cho cậu dưới khe cửa.

— Được đấy! chàng trai trẻ hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.