MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1105

Nàng là cô gái, chưa bao giờ khiến hắn phải giằng xé trong suy nghĩ,

có chăng chỉ là chút do dự suy tư vì tự ti về bản thân. Nhưng hôm nay hắn
đã gạt phăng đi toàn bộ những suy nghĩ, do dự đó. Hôm nay hắn mở lòng
với nàng, hôm nay hắn biết bản thân đã yêu nàng tự khi nào.

Thiên Phương có chút vô lực, để mặc cho hắn ôm chặt mình, khóe mắt

đã sớm nóng lên, mông lung nói:

- Ngươi là tên ngốc, là tên xấu xa, là tên khốn kiếp… ngươi có biết ta

chờ ngươi lâu lắm rồi không?

Nàng tủi thân, nàng hờn dỗi, nàng ghét hắn, tên Hoàng Thiên ngốc

nghếch này, tới tận hôm nay mới nhận ra được nỗi lòng của nàng.

Chầm chậm đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt qua mái tóc, Hoàng Thiên

thấp giọng ngây ngô nói:

- Mới có mấy năm thôi mà, không lâu như vậy chứ?

Chỉ một câu nói mà thôi! Mọi thứ đều thay đổi cả rồi, tất cả mọi sự

lãng mạn vốn có đều chớp mắt tan biến, tâm trạng của ai đó tụt xuống đến
âm độ.

Thiên Phương trong lòng tức giận đến run người, đôi mắt vốn đang

ngấn lệ lúc này nổi lên đầy sát khí, nàng nghiến răng quát lên:

- Hoàng Thiên khốn kiếp, ta cắn chết ngươi…

Hoàng Thiên sững sờ mất giây lát, rồi bất giác cảm thấy lạnh sống

lưng vì sợ hãi. Hắn có chút không hiểu tại sao nàng lại đột ngột trở nên
giận giữ như thế, hắn nói gì sai sao? Hai người cũng mới quen nhau mấy
năm thôi mà, chẳng lẽ Thiên Phương đã biết hắn từ lâu và yêu thầm hắn
đến tận bây giờ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.