MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1615

Điên cuồng mạnh mẽ, lãnh khốc vô tình, Túc Đạo Long chẳng hề

kiêng nể mà đánh xuống sát chiêu. Rõ ràng, hắn không vì tiểu hoà thượng
phân tâm mà ngừng tay, bởi vì hắn muốn đoạt đi tính mạng của đối thủ.
Tiểu hoà thượng còn không kịp phản ứng, chẳng có kháng cự cùng chống
đỡ, chỉ có tấm lưng trần nhỏ nhắn chìm vào trong vạn đạo thần xích, nhỏ bé
vô cùng.

Trời rung đất chuyển, thiên không cuộn trào. Thinh không lúc này

cũng như đảo ngược, ầm ầm nổ nát, đại địa hoang tàn, mịt mù không thể
nhìn thấu.

- Thứ đầu trọc ngu ngốc, đối mặt với ta còn dám phân tâm, quả thực

muốn chết.

Một kích đắc thủ, Túc Đạo Long trong lòng cười lạnh lẽo, dương mắt

nhìn về hỗn độn mà nói. Vốn ban đầu hắn còn kiêng kị tiểu hoà thượng ba
phần, ai có thể nghĩ rằng tên nhóc này ngu ngốc như vậy, đối chiến với hắn
còn phân tâm đây.

Cứ cho là một chiêu của hắn là đánh lén, nhất là đánh lén một tên nhóc

tuổi chưa quá mười có vài phần nhục nhã. Nhưng đối với hắn mà nói,
chuyện này chẳng hề quan trọng, chỉ cần chiến thắng liền nắm được đạo lý.

- A Di Đà Phật!

Đương thời điểm mà tất cả mọi người nghĩ rằng tiểu hoà thượng phải

chết, hoặc chí ít là thụ trọng thương không thể dậy nổi, bên trong sương mù
hỗn độn bỗng nhiên vang lên thanh âm niệm phật, thập phần bình thản và
an nhiên.

- Lấy giết chóc ngừng can qua, ngươi đã không biết quý trọng tính

mạng của mình, tiểu tăng cũng không còn gì để nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.