MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2101

Trông thấy Cố Sở đẩy lui Khương Tử Diệp, lại còn có ý tiếp tục ra tay,

Khương Nhược Doanh tốt cục không nhịn được nữa mà lên tiếng, thần sắc
phức tạp vô cùng. Nàng cùng Cố Sở giao tình không chỉ một hai năm, thật
không nghĩ sẽ có một ngày phải đứng ở thế đối đầu như vậy, nhất là nguyên
nhân chỉ vì một tên tiểu bối.

- Nhược Doanh, ngươi tốt nhất là tránh sang một bên đi.

Lời của Khương Nhược Doanh quả nhiên có hiệu quả, Cố Sở đang

muốn di thân lúc này đành phải ngưng lại, nhìn về phía nàng mà nói ra.

- Cố Sở, hắn rốt cục là gì của ngươi? Có đáng để ngươi làm vậy sao?

Trước thái độ lạnh lùng của lão, Khương Nhược Doanh lại không hề

có ý tránh lui, ngược lại còn tiến lên mà hỏi. Hoàng Thiên rốt cục là ai, tại
sao có thể khiến cho lão không tiếc đối đầu với Khương Gia, thậm chí còn
lạnh nhạt với cả nàng nữa.

Cố Sở nhìn nàng, sâu trong ánh mắt mặc dù loé lên tia không nỡ,

nhưng cuối cùng vẫn không hề có ý định nhượng bộ. Ánh mắt lão lấp lánh
nhìn về phía Khương Nhược Doanh, rồi lại nhìn chín tên lão tổ khác, lão
nói ra nhẹ nhàng mà cảm giác cứ như gằn lên từng chữ:

- Hắn là chủ nhân của ta… ngươi nói xem có đáng không?

Một lời của lão vang vang, không phải miễn cưỡng nói ra mà tràn đầy

tự hào. Từng chữ lại như tiếng sấm oanh minh, khiến lòng người khiếp
đảm. Một vị chí cường giả Quy Nguyên vậy mà lại cúi đầu xưng nô với
một tên nhóc chưa đầy ba mươi, có ai tin được.

- Chủ… chủ nhân…

Không chỉ có Khương Nhược Doanh, mà tất cả chín vị lão tổ khác đều

như bị sét đánh, bất khả tư nghị nhìn qua. Họ dù cho trí tưởng tượng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.