MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2240

Vốn là đang nắm giữ ưu thế tuyệt đối, Đặng Côn lúc này lại như cánh

diều đứt dây, thụ lấy lực lượng kinh khủng đánh vỡ nát phòng ngự, khiến
hắn bay ngược ra ngoài. Ma sát cọ với không khí mà bốc lên lửa đỏ, thân
thể hắn y hệt lưu tinh bay đi, xuyên thủng cả một toà đại sơn.

Hoàng Thiên không biết tự nơi nào xuất hiện đạp trên cao thiên, toàn

thân hắc khí. Nếu như nói Đặng Côn mang theo ánh sáng chói lọi thần
thánh của thiên lôi, thì hắn lúc này chẳng khác gì một ma đầu hắc ám, đem
cả trời đất này nhuộm màu tận thế.

- Ngươi chỉ có như vậy thôi sao?

Nhìn lấy thân hình đang chật vật nơi đại địa đổ nát, hắn nói ra với ngữ

điệu nhàn nhạt, nhưng nghe vào lại châm biếm đến vô cùng.

Bởi hắn dùng chính câu nói mà Đặng Côn đã nói với hắn chưa đầy

mấy phút trước.

- Khốn kiếp… ta muốn ngươi chết.

Đặng Côn ngửa mặt lên trời thét gào, thiên lôi tử sắc lần nữa được hắn

triệu hồi phụ thể, hàm ẩn tính cuồng bạo cực điểm muốn bạo phát ra ngoài.

Lần nữa phá không mà qua, khí thế của hắn cuồn cuộn mênh mông

thần thánh, phảng phất không thuộc về thế gian này.

Hoàng Thiên đứng yên trên cao thiên, thân hình vững trãi như thần

sơn Thái Cổ. Mặc cho đối phương khí thế long trời lở đất, mặc cho thiên
địa này điên đảo càn khôn, hắn vẫn tĩnh lặng như không mà đạp ra một
cước.

Chỉ là một cước, nhưng mà bất cứ tồn tại nào dưới một cước này cũng

không có tư cách chống cự. Trời sụp, đất nứt, càn khôn tan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.