MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2507

Sự xuất hiện của trường kiếm dường như khiến cho tâm tình của Cẩu

Thủ thay đổi rất nhiều, không còn muốn cùng ba tên cường giả tranh đấu
nữa, mà dứt khoát quay đầu bay đi, trở về trên bè gỗ.

Lão Đà không nói, ánh mắt phức tạp nhìn về bóng hình nhỏ nhắn đang

đeo kiếm sau lưng, rồi lại nhìn về phía đám người nơi bè gỗ. Cuối cùng lão
đành phải thu tay, trở về nơi đầu bè, không nói chống gậy chèo đi.

Phía sau, tôm tinh và thuồng luồng vẫn chưa thoát khỏi trạng thái ngây

người, cho tới khi bóng dáng bè gỗ khuất xa khỏi dòng nước, bọn nó mới
tỉnh hồn. Khuôn mặt của cả hai đều không giấu được sự rung động tột
cùng, tràn đầy cung kính hướng về phía đó mà quỳ xuống dập đầu triều bái.

Một bái này không phải bái người, mà là bái kiếm. Bởi vì kiếm này có

tên… Thuận Thiên.

Bè gỗ nhẹ nhàng xuôi theo dòng nước đục ngầu, không gian an tĩnh.

Đoàn người có lẽ vẫn chưa tỉnh hồn sau hàng loạt kinh biến vừa rồi, ánh
mắt ai nấy đều không giống nhau, thần sắc càng là đa dạng.

- Mặt chó, nói cho ta biết các ngươi làm sao lại có được Thuận Thiên?

Cuối cùng, tiểu hoà thượng vẫn là kẻ không nhịn được tò mò, ánh mắt

không rời cổ kiếm trên lưng Cẩu Thủ, nói ra.

Hiển nhiên, nó cho tới bây giờ vẫn không tin được chí bảo của Thuỷ

tộc lại có thể rơi vào tay của người ngoại giới?

Nhất là vào mấy năm trước, trước khi nó rời đi biên cương Đại Việt,

đã từng tận mắt nhìn thấy Thuỷ Thần mang theo kiếm đánh lên Tản Viên
Sơn, làm sao mấy năm sau trở về, lại trông thấy người đi cùng mình suốt
từng ấy năm đó có kiếm trong tay, quả là không thể nào lý giải cho được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.