MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2508

- Kiếm từ đâu tới, e rằng chỉ có một mình chủ nhân là biết rõ. Bản hầu

chỉ biết chủ nhân có nắm giữ nó thôi. Dường như hắn đoạt được nó từ rất
lâu rồi, trước cả thời điểm chúng ta gặp ngươi đấy.

Cẩu Thủ cởi ra nón sắt kẹp ở dưới hông, đứng ở bên vách bè nhìn về

phía trước, có chút thần bí nói ra.

Một lời này để cho Cố Sở khẽ gật đầu, dường như là xác nhận với nó.

Hoàng Thiên làm sao lại có được Thuận Thiên, lão là người rõ ràng nhất.
Còn nhớ năm đó ở Táng Binh Chi Địa, lão suýt nữa mất mạng dưới cây ma
kiếm này, về sau càng vì bảo hộ tính mệnh mà quỳ bái Hoàng Thiên làm
chủ.

- Chuyện này làm sao có thể, cùng một món đồ làm sao có thể xuất

hiện ở hai nơi a?

Tiểu hoà thượng giật mình không nhẹ, thắc mắc trong lòng càng thêm

rối, nhất thời không biết giải thích như thế nào cho hợp lý.

Cẩu Thủ trông thấy biểu hiện của nó thì khẽ cười, cánh tay vung vung

Phong Thiên Lạc Địa kích như một món đồ chơi, ẩn ý mà nói:

- Thế gian này rộng lớn, có điều gì là không thể đây? Hư hư thực thực,

thật giả đúng sai, cuộc đời như là giấc mộng. Mà đã là mộng thì ngươi làm
sao biết, làm sao hay?

Tiểu hoà thượng vốn đã rối trí, lại bị Cẩu Thủ nói thì càng thêm mơ

hồ, triệt để không tư duy được thêm chút nào.

Cuối cùng, nó lắc lắc cái đầu không muốn suy nghĩ thêm nữa, mà híp

híp mắt nhìn về con khỉ này, nói ra:

- Nói như vậy, ngươi là cố ý phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.