MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2996

Một kiếm tới, thiên hà băng, đại địa diệt, không có một người nào có

tư cách tồn tại. Trong nháy mắt toàn bộ âm thanh trên chiến trường đều bị
quét sạch, chỉ còn tiếng xác người cùng máu tươi như mưa tuôn trào xuống
giữa trời.

- Không…

- Dị số, ngươi muốn chết.

Có rất nhiều tiếng thét gào căm giận. Thanh Trúc hai mắt đỏ hằn như

máu nhìn qua, hướng về phía Hoàng Thiên đã không còn là đồng minh nữa,
mà trở nên hận thù cực độ.

Thậm chí là Thanh Di, nắm tay đã siết chặt kiếm của mình, hàn sương

lạnh lẽo.

- Là chân thật, thì cũng chỉ nói lên tất cả các ngươi đều là phế vật.

Ngay cả khi còn sống đều không bảo vệ được gia đình, quê hương của
mình, chỉ dám đổ hết tội lỗi đên đầu một đứa nhỏ, chết nhiều hơn nữa thì
cũng có ích gì?

Không còn tâm trí để quan tâm đến trạng thái của đám người Thanh

Di, Hoàng Thiên lúc này cũng đã không còn bình tĩnh được như lúc đầu,
chỉ là lạnh lùng cười lớn.

Thiên Kiếm trong tay hắn chưa hề dừng lại, giết chết đã không dưới

trăm người.

- Ta tuy chỉ là người ngoài, nhưng thời gian ở với thằng bé so với các

ngươi còn nhiều. Nó không làm gì sai với Đại Việt, nó cũng không có tội
lỗi gì, nó cũng chỉ là con cờ như các ngươi. Mạng của các ngươi và người
thân đáng giá, nó thì không sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.