MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2997

Tiếng nói ầm vang, mạnh mẽ. Bước chân của Hoàng Thiên ngày một

trầm trọng, Thiên Kiếm thét gào. Câu hỏi cuối cùng, chính là hướng về
phía tất cả mọi người chất vấn.

- Một đám người tự cho mình là chính nghĩa, là người bị hại rồi nghĩ

giết ai liền giết, khép tội ai thì khép tội, cuối cùng cũng chỉ là con cờ trong
tay kẻ khác. Các ngươi đến số mệnh của mình còn không quản được, lấy tư
cách gì mà đòi phán xử nó?

Oành một tiếng, kiếm khí ngút trời.

Thiên Kiếm băng đi, xé rách thời không dọc đường, trảm vào trên thân

của một nhóm người khác, máu tươi vương vẩy ra ngoài.

- Đại Việt thiên thu vĩnh tồn, lại chỉ dựa vào tính mạng một đứa bé,

nực cười.

Câu nói đến cuối cùng đã trở thành tiếng cười khủng bố, sát ý quanh

người Hoàng Thiên đã đậm đặc không gì tả nổi, hắn từ xưa tới nay vẫn
luôn căm ghét tất cả những đám người tự cho mình là đúng, thích phán xét
định tội cho người. Cái gì mà số mệnh, cái gì mà mầm hoạ tai tinh, đều là
cứt thối.

- Ngươi… muốn… chết.

Tất cả mọi người rung động, nhưng nhiều hơn là khó coi đến cực

cùng. Một số người hoả khí thậm chí đều nín nổ, mang theo hận ý tiếp tục
giết về Hoàng Thiên.

- Các ngươi mới là đáng chết.

Hoàng Thiên giận cười, mái tóc bạc theo gió mà bay, toàn thân tuôn ra

Hỗn Nguyên Ma Thần khí, ngưng tụ thành một cái quang luân luân hồi ở
sau đầu. Ánh sáng cùng hắc ám đan xen, đem khí thế của hắn phát huy ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.