MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 3014

tới bây giờ, lại không hiểu tạo ra cho bọn hắn một cỗ cảm giác lạnh người,
như là bị sắp đặt từ đầu.

Nếu nói người nào là bình tĩnh nhất, lại chính là Hoàng Thiên. Hắn

đón gió mà bay, tóc bạc nhiễm máu vuốt ve trên khuôn mặt, lẳng lặng nhìn
thẳng về phía người khổng lồ. Mặc dù toàn thân đẫm máu, vảy đen vỡ nát
thê thảm không tả nổi, nhưng khí chất vẫn không hề thay đổi, kiên định vô
cùng.

- Ngu xuẩn hay không, trong lòng chúng ta mỗi người tự biết rõ. Ta

không biết chân tướng, nhưng ta tin tưởng vào lý trí và cả con tim của
mình. Bản chất của vạn sự vốn đã không có phân định rạch ròi đúng sai, mà
chỉ vì lý niệm khác biệt. Giống như năm đó ta đã từng nói với một ai rằng,
nếu sai, ta sẽ khiến cho nó trở thành đúng.

Nói đến điểm này, âm thanh của hắn bỗng nhiên đột ngột ngừng, ánh

mắt tràn đầy thâm thuý nhìn về phía người khổng lồ, như là đang có ý thăm
dò biến hoá của đối phương.

Nhưng để cho hắn thất vọng là người khổng lồ vẫn vô cùng bình tĩnh,

thần sắc từ đầu tới cuối chẳng hề có chút biến hoá nào, tự như mọi chuyện
chẳng hề liên quan gì tới hắn.

Cuối cùng, Hoàng Thiên chỉ có thể hít một hơi thật dài, quyết định

trực tiếp hỏi ra ngoài:

- Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi có phải là hắn?

Chỉ có điều, người khổng lồ không có trả lời hắn mà hỏi ngược về:

- Phải thì sao, mà không phải thì lại thế nào?

Hoàng Thiên khẽ siết chặt bàn tay, đáp lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.