MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 420

khi hắn định bước vào trong nhà, đã bị một luồng lực lượng đánh bay ra
ngoài.

- Ui da! Tiền bối có chuyện gì nữa thế?

Lão giả cười cười, quăng về phía hắn một cây kiếm gỗ, nói:

- Ta chưa có nói là mi được nghỉ ngơi, cầm cây kiếm này ra rừng trúc

bên kia, chặt mười cây về đây. Nếu không chặt được thì đừng mơ được đi
ngủ.

Hoàng Thiên trong lòng thầm chửi, nhưng nào dám biểu lộ ra ngoài,

bất đắc dĩ nhặt cây kiếm gỗ lên lê bước về phía rừng trúc.

Rừng trúc này không lớn, nhưng dưới màn đêm lại tạo cho người ta có

cảm giác miên man bất tận. Từng cơn gió nhẹ thổi qua khiến cả khu rừng
vang lên tiếng lao xao. Từng cây trúc xanh tươi vươn cao sừng sững, cành
lá không ngừng đung đưa trong gió.

- Chặt mười cây trúc, cũng quá xem thường Hoàng Thiên ta rồi.

Hoàng Thiên cười xấu xa, có thể nói là yêu cầu này đơn giản hơn

ngâm mình trong Cửu Trọng Thần Thủy. Hắn không biết những cây trúc
này có gì đặc biệt, nhưng với lực lượng của hắn lúc này có lẽ cũng không
quá khó khăn.

- Thôi chặt nhanh còn đi ngủ.

Dứt lời, hắn dùng ý niệm kêu gọi Thiên Kiếm, thế nhưng mặc cho hắn

có kêu gọi như thế nào, thanh kiếm này vẫn không động đậy khiến hắn
không khỏi ngơ ngác.

- Có khi nào nó chảnh không nhỉ, phải rồi, đường đường là thần kiếm

sao lại đem đi chặt trúc chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.