MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 474

Lạc Thanh tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

- Ha ha… ta… ta nói mà không nghe… ha ha.

Phía xa xa, Hoàng Thiên cười như được mùa, cười chảy cả nước mắt.

Hắn đã cảnh báo rồi mà đối phương không nghe, giờ ăn quả đắng. Nghĩ đến
Lạc Thanh hưởng trọn quả rắm, hương vị khoai lang chắc không dễ chịu a.

- Khốn kiếp!

Lạc Thanh tức giận mà gào lên, đánh mạnh một chưởng về phía Cẩu

Thủ. Thế nhưng Cẩu Thủ há lại đứng im cho hắn đánh, chưởng kình chưa
tới, nó đã bật mạnh một cái về phía Hoàng Thiên. Không quên ngoái đầu
lại chửi:

- Hừ! lão tử đã đã cố nín, các ngươi còn nhấn nhấn, lại còn áp tai vào

nghe… nó không phọt ra mới là lạ.

Đoạn nó ngưng lại, lầm bầm trong miệng:

- May cho ngươi là không phọt cứt ra đấy…

Lạc Thanh tròng mắt như muốn lòi ra, thế nhưng nhất thời cứng họng,

không biết nói gì.

- Con khỉ chết dẫm, tránh xa ta ra…

Cẩu Thủ vừa mới tiến lại gần Hoàng Thiên, đã bị hắn một cước đá bay

ra xa. Chứng kiến một màn vừa nãy, hắn nào dám để con khỉ chết dẫm này
lại gần mình nữa chứ.

Cẩu Thủ lăn lộn mấy cái, rốt cục đứng dậy, nhưng nào dám tiến lại

gần Hoàng Thiên, bất đắc dĩ đứng tại chỗ, hai tay gãi mông đít, miệng lẩm
bẩm gì đó không rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.