MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 476

Lạc Thanh nắm đấm siết chặt đến răng rắc, tức giận trong lòng hoàn

toàn bộc phát rồi, hướng về phía Hoàng Thiên mà gằn lên từng chữ:

- Ta cho ngươi mười giây, quỳ xuống xin lỗi, sau đó giao con khỉ khốn

kiếp đó cho ta… nếu không…

Hắn cố ý phóng ra uy áp của Nguyên đan trung kỳ tu sỹ, áp bách

khiến cho mấy người Ngọc Nguyệt cũng không chịu nổi mà lui lại.

Hoàng Thiên khuông mặt thu lại nụ cười, hai mắt ánh lên hàn quang,

nhàn nhạt nói:

- Ta đã cảnh báo trước, thế nhưng các ngươi tự cho mình là đúng nên

mới xảy ra chuyện này, hà cớ gì đổ lỗi lên đầu ta.Ngọc Nguyệt nội tâm vừa
tức giận vừa lo lắng, đúng là Hoàng Thiên đã nói trước, cũng vì nàng ương
bướng nên mới xảy ra chuyện này, liền lên tiếng can ngăn:

- Lạc Thanh sư huynh, chuyện này không thể trách hắn được.

Lạc Thanh biết bản thân đuối lý, nhưng không muốn dễ dàng bỏ qua

chuyện này, hắn nhìn lướt qua Ngọc Nguyệt sau đó nói:

- Nó làm thì chủ nhân nó chịu, ai bảo hắn dạy dỗ không tốt. Nếu có

trách thì tự trách bản thân mình là chủ nhân của nó đi.

Hoàng Thiên nhướng mày, vẻ mặt đã lộ ra chút tức giận, nói:

- Không biết đạo lý…

Lạc Thanh cuồng tiếu một hồi, gằn giọng nói:

- Ha ha! Ta không nói đạo lý thì đã sao… Hôm nay tiểu tử ngươi đừng

hòng rời khỏi đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.