MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 938

này run sợ đến mất hết toàn bộ khí lực, ngã lăn lốc dưới đất, mặt cắt không
còn một giọt máu.

- Phương… không phải là nàng, phải không?

Ánh mắt thẫn thờ trong giây lát, sau đó chuyển thành lạnh lùng đến

thấu xương, lẩm bẩm:

- Diệp Gia… Diệp Gia…

Lúc này thì Anh Vũ cùng Hàn Lâm đều chạy tới bên cạnh hắn, lo lắng

hỏi:

- Có chuyện gì thế?

Hoàng Thiên vẻ mặt rất nhanh thay đổi, mỉm cười xua tay, sau đó vỗ

vỗ vai của Hàn Lâm tán thưởng, rồi nói:

- Không có gì, đi thôi.

Anh Vũ mà tin lời hắn mới là chuyện lạ, hừ lạnh tức giận:

- Chắc chắn có chuyện, ngươi quen tiểu thư Dương Gia sao? A!...

Đừng nói là...

Lắc đầu bất lực, Hoàng Thiên cũng không thèm cãi với hắn, xoay

người rời đi.

- Này này! Đợi ta với…

Bóng dáng của ba tên thiếu niên xa dần rồi hòa lẫn vào trong dòng

người đông đúc. Để lại nơi này một đám người trọng thương. Tên thiếu
niên kia bắt đầu phục hồi lại chút khí lực, nhìn chăm chăm về phía xa, gằn
lên từng chữ ác độc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.