xét về những tiêu chí riêng biệt của công ty đó. Sau đó, khi mức độ ưu
tiên đối với một mục tiêu nào đó tăng lên, mức độ thực hiện các thẩm
định chi tiết bên ngoài trên thị trường và đối với mục tiêu cũng tăng
theo, cho đến khi Bên Mua đã đánh giá được một cách chặt chẽ về mức
độ phù hợp của công ty tiềm năng đối với những yêu cầu mục tiêu của
mình. Dựa vào vốn hiểu biết về những điểm mà Bên Bán tiềm năng
không đạt được những tiêu chí hoạt động của mình cũng như những
điểm mà họ thực hiện tốt, công ty cổ phần này có thể xác định mức độ
thành công mình có thể đạt được, từ đó cân nhắc xem có nên tiếp tục
theo đuổi mục tiêu này hay không và theo đuổi dưới những điều khoản
nào.
Theo một bài báo trên tờ tạp chí Harvard Business Review xuất bản
năm 2004, Cintas, một nhà sản xuất đồng phục tại Bắc Mỹ, đã cẩn thận
cử một nhân viên thuộc một công ty thành viên giữ nhiệm vụ liên lạc
với từng Bên Bán tiềm năng (đôi khi nhiệm vụ này kéo dài hàng năm)
nhằm tìm kiếm những điều kiện thuận lợi để có thể chủ động mời họ
tham gia thương lượng.
Christopher O’Donnell, Giám đốc điều hành của Tập đoàn Smith &
Nephew plc, đã nói trong một bài phân tích thực hiện năm 2003 (do tạp
chí FD Wire đăng tải) rằng, “chúng tôi muốn thực hiện hai hay ba cuộc
mua lại trong một năm… Chúng tôi có một nhóm trung tâm, tại mỗi
doanh nghiệp chúng tôi đều có những đội ngũ làm việc riêng, [và] tại
bất kỳ thời điểm nào chúng tôi cũng có tới 20 – 30 công ty trong tầm
quan sát”.
Đối với quỹ đầu tư mạo hiểm mà chúng tôi đã đề cập ở đầu chương,
các giao dịch chỉ được tiến hành khi có một giám đốc cấp cao trong
một trong những bộ phận hoạt động của Bên Mua chấp thuận giao dịch
cũng như đóng góp một vài nguồn lực trong bộ phận của mình nhằm hỗ
trợ công tác thẩm định chi tiết.
CHIẾN LƯỢC MUA LẠI