Tuy nhiên, quyết định thành lập liên minh thay vì thực hiện một cuộc sáp
nhập hoàn toàn có thể phù hợp trong một số hoàn cảnh. Một công ty có thể
chỉ muốn một chức năng, sản phẩm hay năng lực cụ thể nào đó của bên đối
tác. Trong trường hợp này, việc mua cả một công ty sẽ chẳng khác gì việc
dùng búa tạ để đập trứng.
Những nhận xét về liên minh trong ngành dược
Trong ngành dược, một công ty có thể chỉ muốn sử dụng năng lực
nghiên cứu và phát triển của một công ty công nghệ sinh học để phục
vụ cho mục đích phát triển một loại thuốc cụ thể nào đó. Một lãnh đạo
trong ngành dược từng nói với chúng tôi rằng: “Nếu chỉ vì muốn có
được khả năng nghiên cứu mà phải bỏ tiền ra để mua cả một công ty
công nghệ sinh học thì sẽ tốn kém hơn rất nhiều”. Một đối tác quản lý
tại một công ty dược khác thì cho biết: “Sáp nhập đòi hòi sự hợp nhất
của nhiều thực thể riêng lẻ. Giao dịch nhượng quyền sáng chế không
như thế. Do đó, sáp nhập phức tạp hơn rất nhiều so với các giao dịch
nhượng quyền sáng chế”.
Một sự khác biệt cơ bản nữa giữa liên minh và sáp nhập là chi phí điều
hành. Một lãnh đạo cấp cao tại công ty GlaxoSmithKline đã nói trong
một cuộc phỏng vấn rằng: “Sáp nhập đồng nghĩa với sự mua lại hoàn
toàn về cơ sở hạ tầng, văn hóa và chi phí điều hành. Trong khi đó,
thông thường, một liên minh không đòi hỏi phải mua cơ sở hạ tầng”;
còn một lãnh đạo tại Schering AG, công ty dược của Đức, cho biết:
“Các nhà sản xuất thuốc có thể có mạng lưới marketing rộng lớn cho
phép họ nhanh chóng chiếm lĩnh thị phần khi một sản phẩm mới được
phát triển… Cả hai bên đối tác đều đưa ra những nguồn lực của mình
và cả hai bên đều có thể hưởng lợi từ nguồn lực của nhau. Trong trường
hợp này, liên doanh có thể là sự lựa chọn tốt nhất. Sau đó, các công ty
có thể quyết định xem có nên theo đuổi một liên doanh khác không hay
là đưa mối quan hệ giữa hai bên lên một tầm cao mới.
Hơn nữa, một liên doanh/liên minh có thể được coi là cách thức để thử
nghiệm nhằm đánh giá khả năng hai đối tác sáp nhập tiềm năng sẽ phối hợp