MÃ TÓC XOĂN - Trang 13

Tại nhà Mã Tóc Xoăn, tiệc vẫn chưa tàn. Nhưng từ lúc Tổng rỗ lên xe
đi tố cáo, thì không khí chùng hẳn xuống, chẳng ai muốn động đũa động
bát nữa. Chủ tịch Tùm Lum mở máy di động:
- Alô, Long hả, Bác Um đây,… ừ ừ…. không đến công an… vào Mây
Chiều rồi à…tốt, tốt! Thế đã nhé!...- Lão gấp di động bỏ túi, rồi quay ra vui
vẻ bảo mọi người:
- Thôi, cứ tiếp tục ăn uống vui vẻ đi! Biết ngay mà, cái đồ già dái non hột
ấy, chỉ ra vẻ doạ thế thôi chứ cho kẹo cũng chả dám đi tố cáo. … Vào Mây
Chiều hú hí với mấy con đào non mắt xanh mỏ đỏ rồi! Thật đúng là cái đồ
dâm dê!...
Nghe vậy mọi người cười rộ lên, rồi lại đua nhau “trăm phần trăm”. Độ
nửa giờ sau thì mới lần lượt giải tán. Khi mọi người ra về, Mã Tóc Xoăn lại
đon đả đứng ra cảm ơn một lần nữa, rồi bảo:
- Mời cô Mai ở lại cháu nhờ một tí.
Mọi người nháy nhau, mỉm cười bí hiểm. Mụ Trưởng phòng Tổ chức
cán bộ Đành Hanh, nói đầy vẻ khiêu khích:
- Thôi “Madam Le” ở lại cho “cháu nó nhờ tí” nhé! Bọn này phắn trước
đây!
Bà Phó Tổng phát mạnh vào cái mông vĩ khụ của bạn một cái, nói chữa
thẹn:
- Cái con nỡm này, liệu cái mồm đấy!
Mọi người vừa về hết, Mã Tóc Xoăn định kéo “cô” Phó Tổng vào cuộc
mây mưa như mọi khi, thì lại có hai người khách, bạn của Mã tới. Trong
khi chờ Mã tiếp bạn ngoài phòng khách, Mai vào phòng máy lạnh bên
trong nằm chờ. Nghĩ về cuộc đời và lai lịch cái tên mà ả Đành Hanh vừa
gọi đùa, Mai mỉm cười sung sướng.
Madam Le là cái tên “Tây gọi” của Mai. Sở dĩ Mai có cái tên “Tây gọi”
là bởi vì Mai phụ trách kinh doanh xuất nhập khẩu hay tiếp xúc làm việc
với khách Tây, mà người Tây họ hay gọi họ chứ ít gọi tên như ta. Ông Tây
bà đầm nào đến cơ quan làm việc cũng nói với cô thường trực câu tiếng
Việt lơ lớ “Tôi cân gắp Madam Le”, lâu ngày cái tên “Tây gọi” ấy trở thành
cả tên cho “ta gọi” nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.