MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 165

nhiêu đồ quý trên đời, chỉ cần thoáng trông sê xác định được bảo bối của Lý
Huyền liệu có đủ tư cách hiện diện trong Thần Hoa các, liệu có phải là đối
thủ với Cửu Mệnh thạch của cô ta hay không.

Lý Huyền hoảng vía, nó đâu có bảo vật nào mà đưa ra. Song nỏ biết, lúc

này không được phép nao núng, chỉ cần để lộ một chút sơ hở thôi, đôi mắt
đang trân trân quan sát nó kia sẽ lập tức phát giác ra. Lúc ấy Tử Ngưng thẹn
quá hoá giận, chưa chùng sẽ huy động Cửu Mệnh thạch giết chết nó luôn.

Báu vật, báu vật, báu vật!

Báu vật đâu ra bây giờ?

Lý Huyền bỗng nhớ ra một thứ, đấy có phải là báu vật không nhỉ?

Nhưng đương tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, nó cũng không buồn cân
nhắc nhiều nữa, quan trọng là tim cách lấp liếm cho qua rồi tính. Nghĩ vậy,
Lý Huyền nở nụ cười đắc ý, cảm khái nói:

- Đây chính là nguyên nhân khiến ta phải quay lại trà báu vật. Bởi vì thứ

này hoàn toàn không thích hợp cho ta dùng, nó nên giắt trên người con gái
bọn ngươi mới phải.

Lý Huyền cẩn thận lấy ra chiếc trâm mà Long Vi đưa. Long Vi đủ sức

sai khiến Huyền Minh, lai lịch tất không tầm thường. Chiếc trâm của cô bé
cho dù không phải báu vật, ắt hẳn cũng có chỗ quý giá. Dầu không quý giá,
thì ít nhiều cũng đáng bát gạo đồng tiền. Mà dù không đáng bát gạo đồng
tiền, may ra cũng lừa được Thạch Tử Ngưng chứ? Phường khố rách áo ôm
như nó, trên mình không thể có thứ gì giá trị, nó là con trai, lại càng không
thể giữ một vật như cái trâm. Thế thì, nguồn gốc duy nhất của cái trâm này
phải là ở Thần Hoa các thôi!

Quả nhiên, vừa nhìn thấy trâm vàng, Thạch Tử Ngưng đã biến sắc mặt,

thậm chí tinh thần cũng chấn động, làn sóng khí do Cửu Mệnh thạch tạo ra
phai nhạt đi khá nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.