MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 214

một con rồng năm đầu khổng lồ. Từ đôi mắt hình đồng hổ cát của lão liên
tục trào ra những châm sao vàng rực, như tượng trưng cho dòng chảy thời
gian, chảy mãi đến cạn kiệt vĩnh hằng.

Không một Tử Cực nào để ý đến Lý Huyền, thằng bé cũng chẳng để ý

đến các lão, chỉ tò mò ngó nghiêng khắp nơi. Đột nhiên, nó phát hiện ra một
Tử Cực lão nhân vô cùng đặc biệt. Đặc biệt ở chỗ lão chẳng làm gì cả, chỉ
nằm nhắm mắt dưỡng thần trên một chiếc chõng xập xệ bằng trúc Tương
phi.

Lý Huyền quét mắt bốn xung quanh lần nữa, xác định rằng các Tử Cực

đều đang bận rộn cả, chỉ có lão này là thư nhàn, nó quyết định lại hỏi xem
rốt cục ở đây đang xảy ra chuyện gì, nó có phải học hành nữa không.

Đằng nào thì cũng là trong Ma Vân thư viện, đâu cần khách sáo? Lý

Huyền bẩm tính tự nhiên, bèn chạy xộc lại vỗ vai Tử Cực lão nhân, cười
bảo:

- Lão già, ông...

Nó nói đến chữ thứ ba, lão già đang dưỡng thần đã mở bùng mắt. Lý

Huyền bỗng cảm thấy đất trời quay cuồng, núi sông cây cối thình lình sụp
xuống, co vào, rồi cuộn lại, đổ dồn vào đôi mắt lão già. Y như giấc mộng
ban ngày, Lý Huyền vừa chớp mi một cái, tất cả cảnh vật đều tiêu tan.

Trước mắt nó chỉ là một túp lều tranh rách nát, trong lều gần như trống

trơn, bốn vách tiêu điều, giữa lều chỉ có chiếc chõng ấy, bên trên là Tử Cực
lão nhân đang nằm thư thái. Lão mỉm cười:

- Quả ta không nhìn lầm ngươi. Giữa vô số ảo thân mà ngươi tìm ra

đúng ta. Giỏi, rất giỏi!

Mình chỉ định tới hỏi thăm, ngờ đâu lại gặp may thề! Lý Huyền định

thần:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.