MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 237

An Nã Già La gầm lên khiến trời rung đất chuyển:

Không đời nào! Tử Cực gia gia không bao giờ làm thế người biết ta ghét

mùi này. An Nã Già La cao quý không thể chịu đựng nổi mùi yêu long.

Yêu long? Ta đường đường là một con người, tại sao tự nhiên biến thành

yêu long? Con rồng dở hơi bị giam cầm trói buộc quá lâu, đầu óc mốc meo
bám rỉ rồi hay sao? Không, không phải! Chắc hẳn nói chuyện với rồng thì
nên tư duy theo cách của rồng. "Yêu long" theo ngôn ngữ cùa nó ắt là tương
đương "yêu nhân" theo ngôn ngữ của người. Ôi, nó bảo mình là yêu nhân?
Thế chẳng phải lăng mạ ta sao? Lý Huyền ta đường hoàng chính trực, độ
lượng bao dung, cứu người không biết chán, dạy người không biết mệt, làm
sao biến thành yêu nhân cho được? Phải trị con rồng này một trận mới
xong! Nghĩ đoạn, thằng bé cười gằn:

Ý cúa Tử Cực lão nhân chính là thế đó. Chịu phạt mà khiến ngươi hài

lòng thoải mái thì còn gọi là chịu phạt nữa không?

Tia phẫn nộ trong đôi mắt to của An Nã Già La bỗng u ám hẳn đi, thay

vào đó là cơn ai oán tủi hờn thương tổn. Tiếng gầm rít cùa nó cũng không
còn uy nghiêm nữa, mà đã nhuốm thổn thức vì bị khinh khi:

Tử Cực gia gia không thể đốì xử với ta như vậy được. Ta là một con

rồng cao quý, tự trọng. Gia gia cũng từng nói...

Chứng kiến khí thế cùa An Nã Già La hoàn toàn suy sụp, Lý Huyền vui

như mở cờ trong bụng, có thứ rồng dễ bắt nạt thế này mà không bắt nạt thì
thực là sỉ nhục trí tuệ của bản thân. Nó bèn tỏ vẻ hống hách, ngạo mạn nói:

Bây giờ ta sẽ ngồi lên đầu ngươi, ngươi đưa ta ra khỏi đầm nước. Nhớ

bay cẩn thận, nghe chưa?

Nó nhấn mạnh vào mấy từ cuối. An Nã Già La gắng sức cao độ để kìm

nén cơn lôi đình của mình, ngoan ngoãn hạ thấp cái đầu theo định mệnh là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.