MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 238

rất cao quý và bản thân nó cũng nhận thấy vô cùng cao quý. Lý Huyền
chẳng hề khách khí, giẫm bẹt xuống mũi nó, đạp thẳng vào mắt nó, rồi nhảy
phốc lên trán ngồi. An Nã Già La không kiềm chế nổi, gầm lên cuồng nộ:

Ngươi...

Lý Huyền thất kinh, vội gầm to hơn đáp trả:

Ngươi định làm gì?

Một người một rồng trừng trừng đôi mắt, hằn học nhìn nhau. Đã nói đến

đấu mắt thì Lý Huyền là ngoại hạng. Cho dù nó đang miệng hùm gan sứa,
sợ hãi gần chết, nhưng đôi mắt vẫn sáng quắc có thần, chứa đầy khí độ oai
nghiêm.

Cơn thịnh nộ trong mắt An Nã Già La dần dần giảm bớt, rồi nó ôn tồn

quẫy đuôi, khuấy nước đầm loang sóng, hiển nhiên tâm trạng rất buồn khổ.
Nhưng nghĩ đến uy thế cùa Tử Cực gia gia, nó đành thở dài, giận dỗi đáp:

Được thôi, chúng ta đi!

Lý Huyền trỏ lên miệng vực:

Thấy ngươi lép vế đủ rồi, ta cũng không giày vò thêm nữa. Đưa ta đến

miệng vực là được.

Thân hình khổng lồ của An Nã Già La bỗng khựng lại, một cơn chấn

động dữ dội tỏa ra từ đầu nó, chỉ tích tắc đã truyền đi khắp thân thể. Đầm
nước cũng bị ảnh hưởng bởi lửa giận của long vương, bỗng chốc sôi lên
ùng ục. Lý Huyền kinh ngạc hỏi:

Sao thế?

An Nẵ Già La hất mạnh đầu, quăng Lý Huyền lên không trung, tiếng

gầm như sấm nổ vang vọng khắp trời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.