MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 294

Ngọc lạnh lùng nhìn Lý Huyền, ánh mắt khinh thường không để đâu cho
hết.

Lý Huyền cúi đầu, không dám nói năng gì, vội vã dò đường lại. Cũng

may lần này đi đúng, khi vầng dương ngả về tây, họ đã tới được Chung
Nam sơn. Nhưng Dung Tiểu Ý bỗng dừng bước:

- Hết Tiền Trần Ảo Ảnh rồi.

Lý Huyền cả kinh:

- Sao lại hết?

- Vì đường quá xa - Dung Tiểu Ý lặng lẽ đáp.

Chả hóa là tại mình đi lầm đường ư? Hừ! Lý Huyền đành hỏi:

- Có cách nào không?

Tiểu Ngọc:

- Núi xanh...

Lý Huyền quay phắt lại, gườm gườm thét nó:

- Không được ngâm thơ với ta nữa!

Người và chim đều bừng bừng phẫn nộ, bất động nhìn nhau. Đây là

cuộc chiến khí thế, cuộc chiến dũng sĩ. Cuối cùng kẻ thất bại là Tiểu Ngọc,
bởi vì bất động thì nó không vỗ cánh được, nên ngã lộn cổ xuống đất. Nó
bò dậy, kêu the thé:

- Không tính, không tính. Ta quên bẵng rằng thua một con người là điều

sỉ nhục với loài chim chúng ta. Ngươi không cố quyền áp đặt ta phải nói thế
nào, bởi vì cái thứ mà ngươi gọi là ngôn ngữ chính là do tổ tiên chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.