MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 369

Nó tưởng cải trang là không ai phát hiện ra mình nữa ư? Một người đột

ngột nhô ra chỗ góc tường, vươn tay giật phăng tấm áo choàng của Lý
Huyền. Người ấy là Phong Thường Thanh.

Lý Huyền nhất thời không hiểu tên sư đệ này định làm gì. Phong

Thường

Thanh nhìn chằm chặp vào buồng tim Lý Huyền, đoạn ngẩng lên nói:

- Đại sư huynh, hóa ra anh đúng là một kẻ nhơ bẩn...

Lý Huyền vung nắm tay, đấm Phong Thường Thanh ngã bắn ra xa. Nó

đang buồn bực khôn tả mà thảng này còn dám đến chọc ghẹo à? Tung cú
đấm xong, lại hồi tưởng bao ấm ức những ngày này, Lý Huyền không kiềm
chế được nữa, nhân đà tay đấm chân đá, nện cho Phong Thường Thanh mặt
mũi sưng vù.

Đánh chừng chán tay mới thấy bớt giận, Lý Huyền nghênh ngang bỏ đi.

Nhưng số đen chưa chịu rời bỏ Lý Huyền, lại có người nắm vai nó giữ

lại, giọng oanh vàng thỏ thẻ cất lên:

- Lang quân, chàng yêu thiếp tới ngần nào?

Lý Huyền đành phải quay lại. Đôi mắt to chan chứa nhu tình của Tô Do

Liên đang chẳm chặp nhìn nó. Lý Huyền thở dài:

- Cô cũng muốn xem phải không? Vậy xem đi! - Nó tuột tấm áo choàng

xuống, ung dung ngồi ườn ra đất, vẻ dễ dãi - Cô thích xem gì thì xem! Đằng
nào bản chất ta xưa nay ti tiện, các người đều biết cả rồi.

Tô Do Liên mỉm cười:

- Chàng đã nói vậy, thiếp không khách sáo nữa - Cô ngồi xổm xuống,

chăm chú nhìn buồng tim Lý Huyền. Đang say sưa nhìn, cô bỗng hỏi - Lang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.