MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 443

Lý Huyền chắp tay vái một vái trước thi thể hân, rồi ngoảnh đầu nhìn Si.

Si run như dẽ, tuy không hiểu thực chất sự việc, nhưng hấn biết, Mị táng

mạng vì bị Lý Huyền dùng mắt phá mắt trong khi thi triển Xích Dạ yêu
đồng. Hắn còn biết, tu vi của hấn kém Mị rất nhiều. Do đó, khi thấy Lý
Huyền đưa mắt về phía mình, hắn thét lên một tiếng, quay đầu tháo chạy.

Lý Huyền quát vang, băng mình đuổi theo. Khổ cho Si sợ đến vãi cả ra

quần, vừa chạy vừa ngã dúi ngã dụi. Lý Huyền giương mắt nhìn bóng hẳn
chìm lỉm trong chiều sâu của khu rừng, rồi mới bải hoải ngồi bệt xuống.

Nhìn Mà Không Thấy cố nhiên thần diệu phi phàm, nhưng cũng rất hao

tổn tinh thần. Lúc này Lý Huyền đã như tên hết đà bay, nếu Si đừng khiếp
vía, quay trở lại làm ra ngô ra khoai thì chắc chấn sẽ đánh gục được Lý
Huyền.

Lý Huyền thở hồng hộc như trâu một lúc, hô hấp mới đều đặn lại.

Ối! Hình như vẫn còn cố người?

Lý Huyền vươn tay lôi người đó dậy, bỗng chấn động tâm can. Hóa ra là

Long Vi, mắt cô khép hờ, khuôn mặt ửng lên một màu đỏ bệnh tật, hiển
nhiên cũng đã trúng độc chiêu của Mị.

Lúc Lý Huyền bị Xích Dạ yêu đồng lung lạc, nó đã trông thấy kiếp

trước của mình, trông thấy Ma cung, công chúa, còn cô bé này trông thấy gì
đây? Nó bồn chồn lay Long Vi thật mạnh:

- Dậy! Mau tỉnh dậy!

Long Vi ú ớ mấy tiếng, rồi từ từ mở mắt. Cô chăm chú nhìn Lý Huyền,

nhoẻn cười:

- Tạ ca ca, huynh đến chơi với muội đấy ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.