MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 459

Hai mắt lão già lóe lên sắc nhọn, nhìn chằm chặp vào Lý Huyền. Chỉ

trong khoảnh khắc, đất trời thay đổi, trắng xóa ra như tuyết ngọc, Chung
Nam xanh mướt hóa thành Đại Tuyết sơn ngập trong giá lạnh.

Lý Huyền sởn gai ốc.

Lão già từ từ nhắm mát, cảnh tượng lạ lùng tan biến trong tích tắc:

- Đúng, ta là Tuyết Ẩn.

Lý Huyền thở dốc, cảm giác ngạt thở dữ dội khiến lòng tham của nó bốc

hơi hoàn toàn. Khi nhìn lại đống vàng, nó rùng mình, đấy không phải châu
báu, đấy là tính mạng của nó. Lý Huyền chuẩn bị tư thế tấn công, hằm hảm
hỏi:

- Lão đến giết ta à?

Tuyết Ẩn chậm rãi lắc đầu:

- Sau khi trở về, ta ngồi tĩnh tâm tham ngộ ý Phật ý Trời, hiểu ra rằng

giết chóc không chấm dứt được giết chóc, đặc biệt là đối với ngươi thì càng
không thể áp dụng được. Ta chỉ mong cầu ngươi rời khỏi Ma Vân thư viện,
để lại một con đường sống cho chúng sinh thiên hạ.

Lý Huyền cau mày:

- Nghe như thể nếu ở lại Ma Vân thư viện, ta sẽ giết sạch sành sanh mọi

người không bằng.

- Cụ thể thế nào thì mệnh trời mờ mịt, ta không rõ lắm, nhưng đại khái

đúng như vậy đấy. Ngươi sẽ khởi động hết ma kiếp này đến ma kiếp khác.

Lý Huyền phá ra cười:

- Khởi động ma kiếp? Ta là chìa khóa à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.