MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 83

thần Lý Huyền, khiến thằng bé cảm thấy mình giống hệt hươu non đang
phơi thân ra trước vuốt nanh sư tử.

Đây hiển nhiên là một vị cao thủ cực kỳ ghê gớm.

Trước ngôi nhà nhỏ có mấy bậc thang, người nọ chỉ đứng trên đầu cầu

thang mà trông cao cao tại thượng, dáng vẻ nhìn xuống Lý Huyền hết sức
rất ngạo nghễ. Lý Huyền đâm khó chịu, tuy rằng từ nhỏ nó đã không có cha
mẹ dạy dỗ, một mình phiêu bạt đầu đường xó chợ bươn chải sống qua ngày,
nhưng chưa bao giờ để ai khinh khi cả. Nó đặc biệt ghét những kẻ tự cho
mình là cao nhân.

Vì vậy, sắc mặt sa sầm, nó ngoắt đầu bỏ đi.

Mắt Huyền Minh thoáng nét ngạc nhiên, y nhẹ nhàng giơ tay lên. Một

luồng chân khí vô hình tức thì trải ngang trước mặt Lý Huyền, chắn mất
đường tiến của nó. Lý Huyền cười nhạt:

- Hắn đã gặp con rồi đó thôi.

Huyền Minh chẳng nói chẳng rằng. Lý Huyền lại cười:

- Con nghĩ hắn đã nhìn thấy rất rõ, con không phải loại mắt lửa ngươi

vàng.

Huyền Minh vẫn giữ im lặng, nhưng cũng không thu hồi chân khí. Lý

Huyền cau mặt:

- Bất kể nhìn từ góc độ nào lại, thầy cũng là một cao thủ lắm tài phép, vì

sao phải nghe lời cái tên chỉ giới rút mình trong vỏ ốc như thế kia chứ? Con
thực không hiểu nổi.

Huyền Minh thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.