MADE IN VIETNAM - Trang 12

mua được. Chẳng nên phí thời giờ mà ghen, cứ để mọi người yêu thầm nhớ
trộm những gì họ thích, điều này không tổn hại đến ai, cuộc sống không vì
thế mà dừng lại. Bình không thuộc loại người thích đấm ngực thốt lên: ôi
sao mà ngu. Anh cần người khác nghĩ tốt về mình. Chỉ những kẻ hoặc đần
độn hoặc dở hơi mới xỉ vả bản thân. Họ phần lớn làm người nghe phát mệt
lên mà thầm nghĩ cho đáng đời. Bao nhiêu tội lỗi đáng nhẽ phải giấu đi lại
đem cho thiên hạ cái quyền làm tòa án tối cao. Sống là vui, Bình thấy
không cần phải đi đến tận mọi xó xỉnh trong đầu người khác, nhất là đầu
những ai sống cạnh anh. Anh không cần biết Phượng thường nghĩ tới anh
hay tới ai khác, cũng không cần biết lý do nào đã làm cô chán Khánh bởi vì
nếu cô chỉ nghĩ đến một mình anh, anh cũng chẳng khoan khoái hơn. Chủ
nhật thứ ba năm 2000, vừa ngồi viết tâm sự với một trong hai nghìn bạn
gái, Phượng vừa miên man nghĩ đến tết. Căn hộ ba mươi chín mét vuông
của hai vợ chồng cô tết nào cũng tự tìm được một vài sáng kiến nào đấy để
giữ gìn bản sắc gọi là dân tộc của nó. Năm nay là năm 2000 cũng là năm
thứ năm chung sống của hai người. Ngày chủ nhật trước bỗng xuất hiện
những vết ố vàng lấm tấm trên bức tường đầu giường ngủ. Lúc đầu Phượng
mắng chồng giữ vệ sinh không đúng chỗ. Chăn chiếu sạch mà tường nhà lại
bẩn. Nhưng sau đó cô lại nhìn thấy chúng mang hình những bông hoa mai
vàng nên quyết định giữ lại. Ngày thứ hai liền sau đó, ở cơ quan về,
Phượng lại tìm thấy một vệt dài đen thẫm trong góc bếp. Cũng là lỗi của
Bình làm chập điện khi anh sửa cái tủ lạnh bỗng dưng quá lạnh, cái gì để
bên trong cũng thành đá. Hai tiếng sau, khi ngồi ăn cơm, cái vệt đen lại
biến thành con rồng đen, cả hai vợ chồng đều đồng ý là trông cũng vui mắt.
ở khu tập thể này một trăm năm mươi căn hộ là một trăm năm mươi câu
chuyện lập thể. Các kĩ sư xây dựng chuyên nghề sửa nhà cũng bó tay trước
bố cục vô cùng tùy hứng của chúng: muốn vào bếp phải qua phòng ngủ,
nhà vệ sinh bắt tay phòng khách, cửa số chính lại nằm trong buồng tắm,
hành lang đâm thẳng đúng cửa ra vào, tường vách lằng nhằng như mê lộ
không biết cái nào nên phá cái nào không. Sống trong đó là sống trong cuộc
chiến một mất một còn, hoặc đập đi làm lại toàn bộ hoặc nếu giữ nguyên
như thế thì ba năm tới các khoa tim mạch có thêm cả nghìn bệnh nhân. Bài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.