MADE IN VIETNAM - Trang 15

để vừa mở ra là chĩa thẳng sang cửa ra vào nhà đối diện, nên mọi tin vui
đều chạy nhanh hơn chó, có thể vào tận góc trong cùng của buồng vệ sinh.
Nhà vệ sinh nào ngày tết cũng có hai con gà nháo nhác đòi qui tiên đêm
giao thừa và ngày mồng một. Thế nào Bình cũng được nhắn một chút tin
vui về cô và cái chum gạo. Thế nào anh cũng xấu hổ mà cám ơn tập thể.
Tối ba mươi tết cành đào ba thước chiều cao Phượng mua đứng rũ rượi ở
hành lang, cả nụ lẫn hoa lả tả. Bình hỏi có phải đào rởm gắn xi ngoài chợ
Hàng Đậu không. Bình mặt đỏ, tay cầm dao rựa quyết tâm sửa chữa lại
cành đào, được hai phút đã than: dao cùn quá, cắt mãi chẳng đứt, đào thế ai
lại thế này, nhà báo Phụ Nữ để mụ bán đào lừa ngay trước mũi mà không
biết. Kiên bốn tuổi hò reo bên cạnh, chỉ đợi những nụ đào rơi xuống là vù
đến cho vào mồm. Phượng trốn vào phòng ngủ để chửi bậy và ngắm lại
những vết ố vàng như hoa mai. Cô hình dung mồn một cảnh Bình đi đi lại
lại, xoay ngang xoay ngửa cành đào cứ mất dần lá, mất dần hoa, mất dần cả
chu vi lẫn chiều cao, vừa châm thuốc lá vừa nghển cổ xem có gì phải cắt
thêm, mắt cũng đỏ như mặt. Chỉ đến khi nghe thấy Bình thất thanh chửi
bậy cô mới quay ra, nhưng không phải để cãi nhau mà để mang đến cho
ngón tay trỏ của anh một chút thuốc lào, bông băng và nước ô-xy già. Sau
đó cô còn phải tự đèo anh bằng xe máy đến trạm xá. Trước khi về cô y tá
vừa nhai kẹo cao su vừa dặn dò: anh chị nên cẩn thận, còn một giờ nữa giao
thừa, đừng để một mình anh hứng mọi rủi ro trong năm cho chị, đầu năm
mất ví, cuối năm ba trăm viện phí, không hiểu chút nữa còn mất gì. Trên
đường về nhà, Phượng định hỏi Bình không biết anh đã kịp tâm sự với cô y
tá lúc nào mà nhanh thế, nhưng lại thôi vì thương cho ngón tay anh thế nào
cũng có sẹo. Chín giờ sáng mồng một Tết, một trăm bốn chín nhà hàng
xóm khởi động các đồ điện gia dụng. Chiếc bóng đèn già ngoài hành lang
liên tục hắt xì hơi. Phượng tỉnh ngủ định nói chúc mừng năm mới nhưng
nhớ đến bộ mặt nhợt và ngón trỏ to xù của chồng, cô lại quay sang nhìn
những bông mai vàng trên tường. Sáng đầu xuân biết nghĩ đến ai đây. Hai
cái đầu xù của hai chàng trai tên Khánh nay đã lẫn vào hai mươi cái đầu xù
khác, vào hai mươi cái tên Khánh khác. Phượng cố tìm một kỉ niệm lãng
mạn nào đó thì lại chìm vào một giấc ngủ mới. Cô muốn ngồi dậy mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.