MADE IN VIETNAM - Trang 25

vừa giương cẳng chỉ vào tấm ảnh màu phóng to 20X30 lồng khung kính
treo trên ngọn cây quất. Trong ảnh chỉ có một chiếc xe hơi màu đỏ rất to
đang đâm thẳng vào người xem, phía sau là phố phủ đầy tuyết trắng. Bố
Phượng tiếp lời: bố mẹ rất tự hào đã nuôi dạy các con lớn khôn, thành đạt
(chỉ vào tấm ảnh), trong họ ngoài hàng không ai bằng gia đình ta (lại chỉ
vào tấm ảnh), năm vừa rồi Bình đI dự hội nghị quốc tế hai lần, cuối năm
Phượng cũng xin được việc làm, bên Béc-Linh Hiển cũng sắp có giấy phép
định cư, còn Tuyết và Dũng làm ăn thuận lợi (lại chỉ vào tấm ảnh, lần này
lâu hơn) vợ chồng cả hai đứa đoàn kết, tinh thần cộng đồng cao, ở xa
nhưng vẫn yêu đất nước, quý trọng bố mẹ. Phượng không hiểu hết nên hỏi
lại: tại sao hôm nọ mẹ kể vợ trước của Dũng viết thư sang Đức nhất định
không chịu ly dị (cũng chỉ vào tấm ảnh) rồi lại bảo sẵn sàng tha thứ cho
chồng. Bố Phượng trả lời: chuyện thật ra dài lắm (bước ba bước về cái vô
tuyến) không thể kết luận hồ đồ lỗi tại ai (bấm vào nút on, có một bài hát
đang được hát, một lúc sau hóa ra là bài Nghe mưa). Mẹ Phượng cũng nói:
chuyện dài lắm (chỉ nhanh vào tấm ảnh), thôi để dịp khác bàn chuyện này
(nhìn trộm con rể), năm nay là năm 2000 bố mẹ cũng sẽ sang Đức thăm
quan (lại chỉ nhanh vào tấm ảnh). Phượng bất ngờ quá trào cả nước mắt
chưa kịp nói tiếp, chưa kịp lau nước mắt thì đã thấy một chiếc váy Thượng
Hải nền đỏ hoa vàng đi vào, không cần gõ cửa, không cần xin lỗi. Chiếc
váy nói, giọng rất trong và phát âm rất rõ ràng: năm mới chúng con sang
chúc Tết ông bà (phẩy) chào anh chào chị (phẩy) chúng em mới được làm
hàng xóm ông bà nhà mình có dăm bữa nay (phẩy) chỉ có vợ chồng em
sang thăm gia đình (phẩy) nay mai cơi tầng xong (phẩy) mới đón được các
cháu còn đang gửi ông bà ngoại bên đấy (phẩy) cũng đông các cậu các dì
lớn hết cả rồi ạ. Năm năm học Tổng Hợp Văn, Phượng chưa thấy có thầy
giáo dạy văn nào nói trôi chảy như thế, ngắn gọn mà hàm súc. Phen này vài
cuộc chiến tranh thế nào cũng bùng nổ, chiếc váy Thượng Hải mà chồng
thêm vài tầng nữa trên nóc vi la thì chẳng hộ nào cản được, chỉ cần phản
ứng là các cậu các dì đến giải quyết ngay. Đợi chiếc váy Thượng Hải đi ra
ngoài, bố Phượng mới khẽ hỏi: con là nhà báo, xem có cách nào tác động
cơ quan an ninh để họ trị bọn phá rối này không. Phượng nghĩ mãi, cô viết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.