MADE IN VIETNAM - Trang 65

những âm thanh lạ lắm. Phụ nữ ban đêm cũng hay thì thào nhưng cái họ
muốn thì ai cũng biết cả nên chẳng hơi đâu mà dỏng tai lên nghe. Kinh
nghiệm bản thân đã dậy tôi là giữa đêm mà thấy họ mở miệng một cái thì
chỉ có cách duy nhất là hành động, càng nhanh là càng thông minh. Nhưng
với cô thì khác hẳn. Những âm thanh mà cô giữ lại một nửa trong cuống
họng không mảy may thúc ép tôi phải thay đổi cách cư xử với cô, nghĩa là
nhảy một bước từ kẻ mới quen lên vị trí người tình say đắm. Không, giọng
nói lao xao của cô ban đêm vẫn còn ồ ề lắm. Người như tôi nghe là hiểu
ngay rằng cô không có thói quen thì thầm trong đêm. Tôi bỗng ao ước được
là người đầu tiên nghe cô nói trong đêm. Khi đã yên vị mỗi đứa một ổ, tôi
được hai chăn còn cô thì ủ chân trong chiếc áo dạ cũ của tôi, chúng tôi ngồi
dựa lưng vào thành giường tư lự. Có lẽ cả cô và tôi đều không biết nói
chuyện gì bây giờ cho đúng với quan hệ của chúng tôi. May mà cô không
gợi ý tôi tán tụng sắc đẹp hay trí thông minh của cô, tôi làm sao tìm được
câu chữ để vừa thành thật vừa khiến cô không phật lòng. Tôi cũng chẳng có
ý định hỏi han đến gia cảnh cô. ở xã hội ta, giữa hai người khác phái, một
câu như vậy nhiều khi tương đương với lời cầu hôn, nguy hiểm vô cùng.
Mắt cô đặt vào ô cửa sổ có những song sắt lờ mờ trong đêm. Có lẽ cô đang
nghĩ đến những chuyến đi xa. Lúc ấy tôi chợt hiểu người như cô không
thích dừng lại đâu một chỗ. Cách ăn mặc như vậy giúp cô sẵn sàng lên
đường bất kì lúc nào. Đôi lần cô định nói gì đó, có thể nơi cô sẽ đến ngày
mai, và tôi cũng muốn hỏi cô về thú chu du thiên hạ nhưng cả hai chúng tôi
chỉ phát âm được từ đầu tiên là dừng lại, khi thì bởi con thạch sùng chạy
chán trên nóc nhà bỗng khua lưỡi ầm ĩ, khi thì bởi con mèo cái nhà hàng
xóm ngủ mơ kêu gừ gừ. Cuối cùng chúng tôi trao đổi với nhau những điều
hoàn toàn ngô nghê, đại loại là về gia súc. Nhưng câu chuyện cũng chỉ gồm
những thứ vô thưởng vô phạt chứ không liên quan gì đến môi trường sinh
thái hay bệnh bò điên liên tục được coi là hai vấn đề bức xúc mang tính
toàn cầu. Tôi biết là cả cô và tôi nếu có xem vô tuyến thì chừa ngay chương
trình thời sự. Chúng tôi chẳng bao giờ muốn nhập cuộc với thời đại, bằng
cớ là cô thì lúc nào cũng trong tư thế kẻ đang đeo ba lô trên lưng còn tôi,
dẫu biết rồi sẽ ra đi mà không mảy may có khái niệm đâu là điểm đến. Đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.