MADE IN VIETNAM - Trang 87

đi ngắm mưa thì cứ việc đi, bọn du côn phố Hàng Bè chúng nó hiếp cho
một trận biết thân. Nghe vậy, cô rẽ vội sang một phố to đi mãi cũng đến
một phố nhỏ nhưng rất đông, mỗi số nhà là một cửa hàng bán bún, hơi bốc
nghi ngút. Cô tiếc đến phố Hàng Bún mà chẳng được dừng, nghìn rưởi
Việt Nam đồng chắc cũng được bát nhỏ nhất. Tiếc xong lại tự bảo ra Hà
Nội tiếc thì đứt ruột mà chết rồi rẽ sang phố bên cạnh, không to cũng không
nhỏ. Ngay lập tức cô lạc vào năm ngọn núi màu hồng, năm giọng Hà Nội
gọi: em ơi mua giấy vệ sinh đI, made in France đấy. Cô chưa hiểu giấy vệ
sinh là giấy gì thì năm giọng Hà Nội khác lại gọi: em ơi mua băng vệ sinh
đi, made in Japan hay made in Italia. Không ai nhắc đến đồ Tàu, đồ Thái.
Cô lo bị chửi như ở phố Hàng Đồng nên quay sang hỏi một anh Hà Nội
đứng ngay bên cạnh đây có phải là phố Hàng Vệ Sinh không. Mười giọng
Hà Nội đồng thanh thôi về quê đi em, phố Hàng Bún phố cổ Hà Nội xịn
của người ta, ủy ban thành phố muốn đổi tên cũng còn phải hỏi Uy nét xì
cô nữa là em. Cô vội vàng chạy một mạch qua năm phố, đến ngã tư chưa
biết đi về phía nào thì thấy một anh công an đứng trong bóng tối bên kia
đường. Hai phố cắt nhau phố nào cũng rầm rập xe máy, cô phải mất năm
phút mới qua được hè đối diện. Một tiếng còi rất to làm cô ngỡ anh công an
gọi cô vì tội vượt đèn đỏ. Hai chiếc xe máy made in Japan mỗi xe một cặp
bất ngờ dừng lại làm bùn bắn cả lên đùi cô. Đang đợi bốn tiếng xin lỗi Hà
Nội thì cô nghe thấy anh công an bảo: ra chỗ khác cho người ta phạt xe
máy ngược chiều. Giọng anh nghiêm đến nỗi cô hoảng hốt leo thẳng lên
một chiếc xích lô đang đợi khách trên vỉa hè. Anh lái xe còn rất trẻ, giọng
thân tình: em đi phố hàng nào. Cô nghĩ một lúc rồi bảo: anh cho em lên phố
Hàng Buồm. Anh lái xe cười phá lên: em ơi lên Hà Nội đừng đùa cho
người Hà Nội làm việc nhé. Anh em mình đang ở phố Hàng Buồm chứ còn
phải đi đâu. Cô hoảng quá không dám nói gì. Anh lái xe lại hỏi: có phải em
muốn lên Hàng Điếu ăn chè thập cẩm không. Cô gật đầu rồi năm phút sau
cô bảo cô quí anh như anh trai cô ở nhà. Anh nói anh cũng quí cô như em
gái, anh tên là Ba Duy, để anh khuyên cô một câu là đừng có bao giờ tin
vào tên phố ở Hà Nội. Anh đạp xe ba năm nay rồi anh biết, phố hàng Buồm
nhà nào cũng bán chim quay hoặc lợn quay hoặc vịt quay hoặc ngỗng quay,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.