MADE IN VIETNAM - Trang 94

đêm tân hôn, khi phát giác ra rằng đám cưới của hai người là cơ hội duy
nhất để Bình bày tỏ tình cảm của anh với các món giàu chất dinh dưỡng.
Cơ quan khứu giác của Phượng từ ngày quen Bình ngỡ được bước sang
giai đoạn nghỉ ngơi hóa ra lại có cơ thường xuyên phải trực chiến. Khổ tâm
nhất là chỉ ít lâu sau khi chung sống, nước Việt bước vào thời kỳ mà các du
khách Pháp gọi theo cách Pháp là Doi Moi. Nước Việt xóa sổ chế độ tem
phiếu hai lạng thịt một đầu người mỗi tháng. Bộ Nông Nghiệp nơi Bình
chồng Phượng làm việc trở nên một trong những bộ được nhà nước cũng
như nhân dân chăm sóc chu đáo. Thế là từ biệt ba cốc nước chè loãng cùng
tám giờ vàng ngọc Bình xách cặp đi khắp nơi, không quên mang theo vài
tuýp Colgate made in France đắt gấp chục lần thuốc đánh răng nội địa,
không quên đều đặn mỗi ngày ba lần súc miệng bằng nước sát trùng, ba
lần vào buồng tắm chỉ để rửa đi hương vị của các đặc sản địa phương bao
giờ cũng nặng mùi địa phương, bao giờ Phượng cũng nhận ra vào mỗi buổi
tối êm đềm khi Bình trở về nhà. Phượng quyết định tự tay soạn va ly cho
chồng mỗi khi anh đi công tác xa. Một chục bộ quần áo chạy từ màu trắng
đến ghi sáng của Bình được thay bằng hai chục gói mì ăn liền Vifon. Bình
cố không nhăn nhó khi giải thích cho vợ mỗi lần đi họp về anh đều đánh
răng xúc miệng rất kĩ tổng cộng là sáu lần một ngày nhưng làm sao được
công tác nào mà chả phải gặp lãnh đạo, lãnh đạo nào mà chẳng cục bộ địa
phương, vừa chiêu đãi thịt gà giò lụa lại trịnh trọng mang ra vài chén mắm,
mắm nào mà chẳng nặng mùi, càng nặng mùi càng cục bộ địa phương.
Nghe chồng bảo em nên nhìn xa trông rộng, mắm biết kí hợp đồng không
phải là mắm bình thường đâu, Phượng buồn rầu nghĩ Bình không dám nói
thẳng ra rằng nghề của anh toàn tiếp xúc với đồng ruộng, làm sao thoát
được mắm tôm thịt chó. Mỗi khi soi gương thấy mũi phình to hơn, Phượng
lại tiếc giá như ngày ấy đừng vội vàng lên tàu về Bắc, đừng sợ mất một cái
gì, cái gì không có nghĩa là tiền. Dẫu sao mùi trái cây Sài Gòn cũng dễ chịu
hơn các loại mắm nhất là mắm miền Trung, các loại thịt chó nhất là chó
Tây, nhất là chó Nhật. Vào một buổi tối không nóng không ẩm không mất
điện Phượng tự dưng nói với chồng tại sao anh không chuyển nghề mà đi
dạy học. Làm nhà giáo không khó hơn làm nông nghiệp. Làm nhà giáo ít ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.