MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 243

đứng giữa lằn phân của hai nửa thực hư ấy, thi thoảng lại đưa đồng hồ lên
xem và nhìn quanh bốn phía. Anh chỉ quan sát và tìm bóng dáng của Khánh
Xuân từ xa xa nên không để ý quan sát gần nên khi hai người đã leo lên
cầu, anh mới phát hiện ra.

Quả không ngoài dự đoán của Khánh Xuân, việc Xuân Cường đột ngột
xuất hiện cùng cô đã khiến Tiêu Đồng cảm thấy bất ngờ nên ngẩn người ra
nhìn cả hai, quên cả chào hỏi.

Khánh Xuân thầm đắc ý ngắm nhìn gương mặt thất vọng và có vẻ tức giận
của Tiêu Đồng.

Xuân Cường hỏi cộc lốc:

- Tới sớm thế à?

- Vâng. - Tiếng trả lời cũng không kém cộc lộc và đầy vẻ hậm hực.

Chỉ có ba người, không hề có du khách qua lại trên cầu. Xuân Cường đi
thẳng vào vấn đề:

- Có chuyện gì thế? Cậu cứ nói đi!

Con ngựa không cương Tiêu Đồng không thèm liếc nhìn Xuân Cường, chỉ
nhìn Khánh Xuân nói:

- Theo nguyên tắc, tôi chỉ báo cáo liên lạc với một người, sao các vị lại
cùng đưa nhau đến đây?

Một vẻ thích thú xuất hiện trên gương mặt Khánh Xuân, cô cười nói:

- Đội trưởng của chúng tôi rất quan tâm đến những tin tức của cậu nên mới
đến đây, cậu có tin gì cứ nói ra.

Xuân Cường cũng trịnh trọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.