MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 25

- Không sao - Khánh Xuân nói như đã quyết định - Cứ xem như đây là tôi
vì chồng chưa cưới của mình, cũng là vì mình vậy. Tôi hy vọng cậu ta sẽ
sớm mở được mắt ra.

Cô gái không biết nên chấp nhận sự quan tâm của Khánh Xuân hay là tiếp
tục chối từ nên chỉ biết nói những lời cám ơn đầy khách sáo. Sau mấy lời
trao đổi, hai người đã thống nhất như lời Khánh Xuân.

Mấy ngày nay, đội công tác không giao cho Khánh Xuân công việc gì cả.
Khi thi hài Tân Dân chưa kịp lạnh, cả tổ đã bắt đầu suy nghĩ đến tâm trạng
của Khánh Xuân. Do vậy mới quyết định để cho cô có một thời gian ổn
định tinh thần. Nhưng Khánh Xuân lại muốn tìm một công việc gì đó làm
để lấp chỗ trống về tinh thần sau khi Tân Dân ra đi. Cô nghĩ, việc này quá
tốt đối với cô lúc này. Chăm sóc cho một bệnh nhân để đôi mắt của Tân
Dân sớm quay trở về với cuộc đời là một sự an ủi vô cùng lớn lao đối với
cô.

Buổi chiều, Khánh Xuân ghé về nhà định ngủ một giấc nhưng không thể
nào chợp mắt được. Khi ăn cơm tối, cô nói cho bố biết ý định của mình.
Ông trầm ngâm do dự, không hề bày tỏ ý kiến gì. Thái độ của bố khiến tâm
trạng vừa tìm thấy sự hưng phấn của Khánh Xuân bị tổn thương. Cô hỏi:

- Con làm như vậy là không tốt sao?

Bố cúi đầu nuốt miếng cơm, lâu lắm mới nói:

- Bố vẫn nghĩ rằng con nên nhanh chóng ổn định tinh thần. Đã là người thì
phải chết, huống hồ cái chết của Tân Dân rất có ý nghĩa. Con cứ sống trong
những nỗi nhớ như vậy, bố cho rằng không tốt tí nào.

Khánh Xuân cúi đầu ăn cơm, không trả lời bố, bất giác những giọt nước
mắt nối đuôi nhau rơi vào bát cơm. Điều này chứng minh những điều lo
lắng của bố là có thực. Ông lại lên tiếng nói về những lẽ phải lẽ trái trong
đời nhưng tâm trạng Khánh Xuân rối bời, không biết là có nghe thấy những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.