MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 26

lời ông nói hay không. Đến tám giờ tối, cô đúng hẹn có mặt ở bệnh viện,
chào hỏi cô gái một cách có lệ rồi đưa mắt quan sát chung quanh. Cô gái lí
nhí mấy tiếng rồi cùng Khánh Xuân rời khỏi phòng. Trước khi bước xuống
cầu thang, cô gái quay đầu nhìn Khánh Xuân rồi ngần ngừ nói:

- Nếu anh ấy có nổi khùng, chị đừng để bụng nhé!

Khánh Xuân cười nhẹ:

- Yên tâm đi! Tôi lớn thế này rồi, sao lại giận một cậu bé như cậu ta?

Cô gái đã ra về. Cô ta đã nói cho Khánh Xuân biết mình họ Trịnh tên Văn
Yến, một cái tên vô cùng phổ thông, rất phù hợp với dung mạo và khí chất
của chính cô ta. Người bạn trai của cô ta đang nằm trên giường bệnh tên là
Tiêu Đồng, thoạt nghe thì cũng bình thường, cái tên vừa có thể dùng cho
con gái, vừa có thể dùng cho con trai, chẳng có gì đặc biệt lắm.

Khi quay về phòng bệnh, Khánh Xuân thấy Tiêu Đồng vẫn nằm ngửa trên
giường, không biết là đôi mắt sau lớp băng dày kia đang nhắm hay mở. Cô
ngồi xuống bên cạnh, nói:

- Ăn trái cây không, tôi sẽ gọt cho cậu một quả táo?

- Không muốn ăn - Tiêu Đồng lắc đầu nói.

- Thế thì quả lê vậy?

- Không muốn ăn!

Yên lặng bao trùm. Hình như Khánh Xuân không tìm ra câu nào để nói
nữa.

- Tên cậu là Tiêu Đồng?

- Vâng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.