MÃI MÃI TUỔI MƯỜI CHÍN - Trang 29

Và để thấy rõ rành rành, anh ta đấm tay vào cây gỗ tròn. Thậm chí anh ta
còn nhảy cẫng lên trên những cây gỗ ấy. Các chiến sĩ thuộc hai khẩu đội
đứng vây quanh.
- Trên bản đồ không có, tức là ngoài địa hình không nhất thiết có. Bởi lẽ,
nếu có thì người ta đã đưa nó vào bản đồ. Tôi hiểu thế đấy!
Anh ta đã hiểu đúng: người ta không đưa cầu vào bản đồ, nó không phải
chiến đấu.
Dầm chân trong cỏ cao, theo sườn dốc Trêchiakov chạy xuống dưới gầm
cầu. Mố cầu bằng gỗ tròn. Được nối với nhau bằng những chiếc đinh chữ
L. Khi anh nhìn như thế từ phía dưới lên, cả cái công trình này trông không
mấy tin cậy.
Ở trường sĩ quan người ta đã dạy cách tính trọng tải của cầu. Thiếu tá
Bachiuskov, dậy họ môn công binh. Lúc này khi mà chẳng trông thấy gì,
thì chỉ có quỷ mới tính được cái trọng tải ấy. Và tiếng nói của tay trung dội
trưởng cứ chui vào tai anh nghe rất khó chịu, anh ta cứ bám riết theo anh,
tay đấm vào từng mô cầu một…
- Trụ cầu thế đấy! Trụ cầu thế đấy! Chẳng lẽ sẽ chịu được cả một trọng tải
này sao? – Rồi anh ta bấm thử: cả cái trụ này mục nát rồi...
Lúc này việc nói cho Trêchiakov nghe ra dường như còn quan trọng hơn cả
chính cuộc chiến tranh.
Một phát pháo sáng phóng lên, chỉ là là trên mặt đất đen. Ánh sáng mờ mờ
rọi xuống lòng khe, và chiếc cầu lồ lộ trên lòng khe: chiếc cầu lát gỗ tròn
và các chiến sĩ đứng dầm mua. Còn họ, cả hai người đang đứng trong cỏ ở
phía dưới. Bộ khung ô tô vận tải nằm chềnh ềnh giữa những tảng đá, mưa
quất vào nóc ca-bin ướt và bẹp dúm như chiếc hộp sắt tây. «Anh ta thuyết
phục mình cái gì mới được?» Trêchiakov nổi khùng. Anh thấy ghét cái con
người này vì sự thiếu cương quyết của chính mình, anh leo lên trên.
Anh bước đến khẩu pháo đầu tiên:
- Anh em lái xe đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.