MÀN ĐÊM - Trang 105

Lissa và tôi đi tiếp trong im lặng, rồi Lissa phá lên cười. Chỉ thế

thôi, cuộc tranh cãi của chúng tôi tan biến.

“Rose…” Giọng cô giờ đã mềm mỏng hơn.
“Lissa, cậu ta rất nguy hiểm. Tớ không thích cậu ta. Cậu phải cẩn

thận.”

Lissa chạm vào tay tôi. “Tớ cẩn thận mà. Tớ là đứa thận trọng,

nhớ không? Cậu mới là người liều lĩnh.”

Tôi hy vọng điều đó vẫn đúng.
Nhưng sau giờ học, tôi lại đâm nghi. Tôi đang ngồi làm bài tập

trong phòng mình thì chợt cảm thấy một giọt nhỏ của điều chỉ có thể
gọi là sự lén lút đến từ Lissa. Mất tập trung với bài vở, tôi nhìn chăm
chăm vào khoảng không, cố tìm hiểu kỹ hơn về điều đang xảy ra với
cô. Nếu có lúc nào cần thiết để chui vào đầu óc Lissa, thì chính là lúc
này đây, nhưng tôi không biết điều khiển ra sao.

Tôi nhíu mày, cố nghĩ xem thường thì điều gì tạo nên sự kết nối.

Nếu Lissa đang trải qua một cảm xúc mạnh mẽ, một cảm xúc đủ nổi
bật thì sự kết nối sẽ cố gắng ập vào đầu tôi. Tôi đã rất chật vật để
chống cự nó, gần như luôn luôn giữ cho bức tường tinh thần dựng
đứng lên ngăn chặn.

Giờ thì tôi tập trung vào Lissa và cố gắng phá bỏ bức tường. Tôi

hít thở đều đặn và làm cho đầu óc được trống trải. Các ý nghĩ của tôi
không quan trọng, chỉ có các ý nghĩ của Lissa mới đáng quan tâm. Tôi
cần phải mở rộng chính mình với Lissa và để hai chúng tôi kết nối.

Trước đây tôi chưa từng làm điều gì như thế, tôi không đủ kiên

nhẫn để ngồi tĩnh tâm. Tuy nhiên, lần này nhu cầu kết nối của tôi quá
mạnh, đến mức tôi ép mình vào trạng thái thả lỏng căng thẳng và tập
trung. Tôi cần phải biết điều gì đang diễn ra với Lissa, và sau vài phút,
những nỗ lực của tôi được đền đáp.

Tôi đã vào được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.