MÀN ĐÊM - Trang 124

theo mà tôi nghe lỏm được lại phá hỏng chiến thắng của tôi.

“…nghe nói nó vẫn còn sống. Tức là, co quắp trên giường cậu

ta.”

“Kinh quá. Tại sao người ta lại để nó ở đó?”
“Chả biết. Tại sao ban đầu người ta lại giết nó thì đúng hơn?”
“Cậu có nghĩ là Ralf nói đụng không? Rằng Lissa và Rose làm

thế để bị đuổi…”

Họ trông thấy tôi và ngậm miệng. Tôi cau có băng ngang sân

trong, vẫn còn sống, vẫn còn sống.

Tôi không để cho Lissa nói về sự tương đồng giữa vụ con cáo và

chuyện xảy ra hai năm trước. Tôi không muốn tin rằng chúng liên hệ
với nhau, và tất nhiên tôi cũng không muốn Lissa tin như thế.

Nhưng tôi vẫn chưa thể ngừng nghĩ về vụ việc đó, không chỉ vì

nó quá rùng mình, mà còn vì nó thực sự nhắc tôi nhớ đến chuyện vừa
xảy ra trong phòng Lissa.

Buổi tối hôm ấy, chúng tôi trốn tiết học cuối cùng và đi dạo trong

khu rừng gần trường. Tôi đã đổi một đôi sandal dễ thương dập đầy hạt
kim cương giả cho Abby Badica để lấy một chai rượu sơ-nap đào -
điên quá, đúng, nhưng ở Montana thì người ta thường làm những gì
phải làm - mà chẳng biết cô ta có được bằng cách nào. Khi tôi gợi ý
bùng học để giúp chai rượu khỏi phải chịu cảnh khổ sở, Lissa lắc đầu
không tán đồng, nhưng cuối cùng vẫn đi theo tôi. Như mọi khi.

Chúng tôi tìm được một khúc cây cũ kỹ để ngồi, gần đầm lầy

xanh đầy bọt và váng. Trăng lưỡi liềm phủ chút ánh sáng bạc xuống
chúng tôi, nhưng như thế là quá đủ để các ma cà rồng và các ma cà
rồng lai nhìn được rõ. Chuyền cái chai qua lại, tôi cứ tra tấn Lissa để
cô phải kể về Aaron. Lissa thú nhận rằng họ đã quan hệ vào cuối tuần
trước đó, và tôi cảm thấy một cơn ghen tỵ vì Lissa lại là người quan hệ
tình dục trước.

“Cảm giác thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.