MÀN ĐÊM - Trang 140

quanh và tránh những người chen chúc giao lưu.

Lissa loanh quanh bên ngoài, tới cái sân ngay bên cạnh, một cái

sân rất hợp với bề ngoài uy nghi của Học viện. Một cái mái làm bằng
gỗ uốn cong, chạm khắc, dùng để che cả khu vườn, với những lỗ nhỏ
rải rác để chút ánh sáng lọt vào, nhưng không đủ gây hại cho Moroi.
Những cái cây, lá đã trụi cả do mùa đông, đứng thành hàng quanh khu
vực và bọc hai bên con đường dân ra các khu vườn, sân nhỏ khác, và
cả sân chính hình tứ giác bên ngoài. Nằm ở một góc là cái ao, cũng
cạn sạch vào mùa đông, và đứng sừng sững trên bờ là bức tượng bệ vệ
của Thánh Vladimir. Tượng chạm từ đá xám, Thánh Vladimir mặc áo
choàng dài, có râu quai nón và ria mép.

Ngoặt qua góc quanh, tôi dừng lại. Natalie đã đánh bại tôi để đến

với Lissa trước. Tôi định chen ngang, nhưng rồi bước lui, không để họ
trông thấy. Do thám là xấu, nhưng tôi chợt rất tò mò muốn nghe xem
Natalie có gì mà nói với Lissa.

“Lẽ ra Nữ hoàng không nên nói thế”. Natalie lên tiếng. Cô ta mặc

một chiếc váy vàng gần giống kiểu váy của Lissa, nhưng không hiểu
sao lại thiếu vẻ yêu kiều và dáng điệu để trông cũng đẹp như Lissa,
chưa kể màu vàng là màu kinh khủng đối với Natalie. Nó đối chọi với
mái tóc đen của cô, mái tóc lúc này đang cuộn thành búi lệch sang
bên. “Nói thế là không đúng,” Natalie tiếp. “Đừng để chuyện đó làm
cậu bực mình.”

“Muộn rồi.” Mắt Lissa dính chặt vào con đường trải đá dưới

chân.

“Bà ấy đã sai.”
“Bà ấy đúng,” Lissa kêu lên. “Bố mẹ mình… Và Andre… họ sẽ

ghét mình vì những việc mình đã làm.”

“Không, không đời nào.” Natalie nói bằng giọng dịu dàng.
“Bỏ trốn thật là ngu ngốc. Vô trách nhiệm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.