MÀN ĐÊM - Trang 173

hợp, thì các cộng đồng chính là gia đình. Ở đó có rất nhiều tình thương
yêu, cho dù em đã được nghe những câu chuyện như thế nào.”

Cảm giác cay đắng của tôi trở lại, và tôi nhìn xuống đất để giấu

ánh mắt mình. Dimitri đã có một cuộc sống gia đình hạnh phúc hơn
với người mẹ và những họ hàng bị ghét bỏ của anh, so với cuộc sống
mà tôi có với người mẹ giám hộ “đáng được tôn trọng” của tôi. Hầu
như chắc chắn rằng anh biết rõ về mẹ mình hơn là tôi biết về mẹ tôi.

“Vâng, nhưng… có kỳ cục không? Có nhiều đàn ông Moroi ghé

tới không, anh biết đấy?…”

Đôi tay Dimitri xoa thành những đường tròn trên bàn tay tôi.

“Đôi khi.”

Có chút sắc thái dữ dằn trong giọng anh, báo cho tôi biết rằng đây

là một chủ đề không được hoan nghênh. “Em… em xin lỗi. Em không
định khơi ra chuyện gì tồi tệ..

“Thực ra… em sẽ không nghĩ là nó tồi tệ đâu”. Dimitri nói sau

khi gần một phút trôi qua. Một nụ cười mím chặt hình thành trên môi
anh. “Em không biết bố của mình, đúng không?”

Tôi lắc đầu. “Không. Tất cả những gì em biết là ông ấy hẳn có

mái tóc đẹp một cách nguy hiểm.”

Dimitri liếc nhìn lên, mắt anh quét qua tôi. “Ừ. Hẳn là thế.” Trở

lại với đôi tay tôi, anh thận trọng nói, “Anh biết bố anh.”

Tôi đông cứng lại. “Thật sao? Hầu hết những người đàn ông

Moroi không ở lại, ý em là, một số có ở lại, nhưng anh biết đấy,
thường thì họ chỉ…”

“Ừm, ông ấy thích mẹ anh.” Dimitri không nói từ “thích” theo

một cách tốt đẹp. “Ông ta rất hay đến thăm mẹ anh. Ông ấy cũng là bố
của hai em gái anh. Nhưng khi ông đến… ừm, ông đối xử với mẹ anh
không tốt lắm. Ông ta làm một số việc kinh khủng.”

“Như là…” tôi ngập ngừng. Chúng tôi đang nói chuyện về mẹ

của Dimitri. Tôi không biết mình có thể đi xa đến đâu. “Những chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.