MÀN ĐÊM - Trang 220

“Và em không bao giờ được rời mắt khỏi Lissa,” tôi lưu ý. “Hoặc

là anh.”

Spiridon lại cười to và thúc khuỷu tay vào Dimitri. “Cậu có một

học sinh siêu sao đấy. Cậu đã đưa cọc cho cô ấy chưa?”

“Chưa. Rose chưa sẵn sàng.”
“Em sẽ sẵn sàng nếu có ai đó chỉ cho em cách sử dụng,” tôi cãi.

Tôi biết mỗi giám hộ trong xe đều có một cái cọc và khẩu súng giấu
kỹ trong người.

“Có nhiều chuyện hơn là chỉ sử dụng một cái cọc,” Dimitri nói

theo cái cách già-dặn-và-thông-thái của anh. “Em vẫn còn phải khuất
phục được cả các cảm xúc. Và em phải dám bắt chính bản thân mình
giết bọn họ.”

“Tại sao em lại không dám giết bọn họ chứ?”
“Hầu hết các Strigoi đều từng là Moroi cố ý biến đổi. Đôi khi họ

là những Moroi hoặc ma cà rồng lai bị ép biến đổi. Không quan trọng
lắm. Nhưng nhiều khả năng là em quen biết một trong số bọn họ. Em
có giết được người mà em từng quen biết không?”

Chuyến đi dần trở nên bớt vui từ lúc đó.
“Em đoán là có. Em phải làm mà, đúng không? Nếu lựa chọn

giữa bọn họ và Lissa…”

“Em vẫn có thể do dự,” Dimitri nói. “Và sự do dự đó đủ giết chết

em. Và cô ấy.”

“Vậy làm sao anh đảm bảo rằng mình không do dự?”
“Em phải liên tục nhắc mình rằng bọn họ không còn là những con

người mà em đã biết. Bọn họ đã đen tối và méo mó. Và phi tự nhiên.
Em phải xoá đi được cảm giác gắn bó, cứ làm điều đúng. Nếu họ còn
có một chút xíu nào của con người trước đây, thì có thể họ sẽ biết ơn
em.”

“Biết ơn vì em giết họ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.