MÀN ĐÊM - Trang 221

“Nếu ai đó biến em thành một Strigoi, em sẽ muốn gì?” Dimitri

hỏi.

Tôi không biết phải trả lời thế nào, nên tôi chẳng nói gì. Vẫn

không rời mắt khỏi tôi, Dimitri tiếp tục dấn tới.

“Em sẽ muốn gì nếu em biết rằng mình sẽ bị biến thành một

Strigoi, trái với mong muốn của mình? Nếu em biết rằng em sẽ mất
hết ý thức về đạo đức của mình trước đây, mất cả những hiểu biết về
đúng và sai? Nếu em biết em sẽ sống phần còn lại của đời mình - cuộc
đời bất tử của mình - để giết những người vô tội? Em sẽ muốn gì?”

Cả xe trở nên im lặng một cách nặng nề. Tôi nhìn chăm chăm vào

Dimitri, những câu hỏi cứ đè nặng trong lòng, và đột nhiên tôi hiểu tại
sao anh ấy và tôi lại có sức hút kỳ lạ với nhau, trừ ngoại hình ưa nhìn
ra.

Tôi chưa từng gặp ai khác coi việc làm giám hộ nghiêm túc đến

thế, một người hiểu được tất cả những hệ quả sống còn. Tất nhiên là
chưa ai ở tuổi tôi làm được như thế. Mason đã không thể hiểu tại sao
tôi không thư giãn và uống rượu ở buổi tiệc. Dimitri đã nói rằng tôi
nắm được nhiệm vụ của mình tốt hơn rất nhiều giám hộ lớn tuổi hơn
tôi, và tôi không hiểu tại sao - đặc biệt khi mà họ hẳn là nhìn thấy
nhiều chết chóc và hiểm nguy hơn nhiều. Nhưng vào khoảnh khắc đó,
tôi biết là anh nói đúng, rằng tôi có ý thức rất kỳ lạ về việc sự sống và
cái chết, và những điều tốt và xấu pha trộn với nhau thế nào.

Dimitri cũng vậy. Đôi khi chúng tôi sẽ thấy cô đơn. Chúng tôi sẽ

phải trì hoãn những “niềm vui” của chính mình. Sẽ không được sống
cuộc sống mong muốn cho bản thân. Nhưng mọi việc bắt buộc phải
diễn ra như vậy. Chúng tôi hiểu nhau, hiểu rằng còn có những người
cần đến sự bảo vệ của mình. Cuộc sống của chúng tôi sẽ không bao
giờ dễ dàng.

Và đưa ra nhũng quyết định như thế này là một phần của cuộc

sống đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.