MÀN ĐÊM - Trang 236

Dimitri đưa tôi một chiếc túi nhỏ, đơn giản. Bối rối và phấn

khích, tôi mở nó ra ngay. Son bóng, đúng loại tôi thích. Tôi đã than
thở với anh rất nhiều lần là mình bị hết son bóng, nhưng tôi chưa từng
nghĩ rằng anh chú ý.

“Làm sao anh mua được thứ này? Em quan sát anh suốt buổi ở

trung tâm thương mại.”

“Bí mật của giám hộ.”
“Quà này nhân dịp gì? Ngày đầu tiên của em à?”
“Không,” anh nói đơn giản. “Vì anh nghĩ nó sẽ làm em vui.”
Chẳng kịp nghĩ gì, tôi vươn người ôm lấy anh. “Cảm ơn anh.”
Dựa trên dáng điệu cứng đờ của Dimitri, rõ là tôi đã khiến anh

bất ngờ. Mà phải… thực ra tôi cũng khiến chính mình bất ngờ. Nhưng
chỉ chốc lát là anh thả lỏng, và khi anh vòng tay, đặt hai bàn tay lên
sau eo lưng tôi, tôi tưởng mình sắp chết đến nơi.

“Anh rất mừng vì em đã khỏe hơn,” Dimitri nói, nghe như thể

anh gần chạm môi vào tóc tôi, ngay phía trên tai. “Khi anh thấy em
ngã…”

“Anh đã nghĩ, ‘Ôi, cô nàng này tệ quá.”
“Đó không phải là điều anh nghĩ.”
Dimitri hơi lùi người lại, để nhìn tôi thoải mái hơn, nhưng chúng

tôi không nói gì. Đôi mắt anh sẫm và sâu đến mức tôi chỉ muốn lao
mình vào đó. Đôi mắt như có những ngọn lửa nhỏ bên trong, khiến tôi
thấy vô cùng ấm áp. Từ từ, cẩn thận, những ngón tay thon dài của
Dimitri với ra và lướt theo rìa gò má tôi, dịch dần lên trên khuôn mặt.
Khoảnh khắc đầu tiên da anh chạm da tôi, tôi run lên. Anh cuộn một
lọn tóc của tôi quanh ngón tay, như anh từng làm khi ở phòng tập.

Tôi nuốt khan, kéo mắt mình rời khỏi môi Dimitri. Tôi đã nghĩ

mãi liệu hôn anh sẽ có cảm giác thế nào. Ý nghĩ đó khiến tôi vừa phấn
khích vừa sợ hãi, thật ngớ ngẩn. Tôi từng hôn rất nhiều anh chàng và
chưa bao giờ phải lăn tăn nhiều. Chẳng có lý do gì mà thêm một anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.