MÀN ĐÊM - Trang 255

“Đi nào, sẽ hay lắm đấy.”
“Cậu dẫn mình đến chỗ Jesse và Ralf. Cách duy nhất để mình còn

đứng cạnh bọn họ là mình có một vật để ném, và nhằm vào giữa hai
chân bọn họ.”

Mason lại kéo tôi. “Không thế nữa đâu. Đi nào.”
Tuy do dự, cuối cùng tôi cũng bước theo: những lo sợ tồi tệ nhất

của tôi đang trở thành hiện thực khi có vài cặp mắt hướng về phía
chúng tôi. Tuyệt lắm. Tất cả mọi thứ đang bắt đầu lại từ đầu. Jesse và
Ralf thoạt tiên không để ý thấy chúng tôi, nhưng khi thấy, một loạt
những biểu hiện kỳ khôi hiện ra trên mặt bọn họ. Họ nhìn thấy cơ thể
tôi và chiếc váy trước hết. Testosterone bùng lên khi sự thèm khát
thuần tuý của nam giới toả ra trên mặt họ. Khi nhận ra tôi, họ nhanh
chóng trở nên kinh hoàng. Hay lắm!

Mason chọc vào ngực Jesse bằng đầu ngón tay. “Được rồi,

Zeklos. Nói cho cô ấy biết đi.”

Jesse không nói gì, và Mason lặp lại hành động vừa rồi, chỉ có

điều là mạnh hơn.

“Nói đi.”
Không nhìn vào mắt tôi, Jesse lẩm bẩm, “Rose, bọn mình biết

rằng không chuyện nào trong số những chuyện đó là có thật.”

Tôi suýt sặc vì cười. “Cậu biết sao? Ô. Mình rất mừng được nghe

điều đó. Vì cậu thấy đấy, trước khi cậu nói câu vừa rồi, thì mình cứ
nghĩ rằng mọi chuyện xảy ra thật cơ đấy. Cảm ơn Chúa vì các cậu ở
đây để làm rõ và nói cho mình biết mình đã làm hoặc không làm
những trò quái quỷ gì!”

Hai người lộ vẻ nao núng, và thái độ nhẹ nhàng của Mason trở

nên mạnh mẽ hơn.

“Cô ấy biết chuyện đó rồi,” Mason gầm gừ. “Kể phần còn lại đi.”
Jesse thở dài. “Bọn mình làm thế vì Mia bảo làm.”
“Và?” Mason nhắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.