MÀN ĐÊM - Trang 298

không phải thực tế là ta cần giết cháu, thì ta cũng sẽ đưa cháu vào làm
một phần trong đội cận vệ hoàng gia của ta khi cháu lớn hơn.”

“Ông sẽ không bao giờ có một đội cận vệ hoàng gia. Ông không

nghĩ là mọi người sẽ thấy thật quái đản khi ông đột nhiên bình phục
như thế sao? Cho dù không ai phát hiện ra chuyện Lissa, thì Tatiana
cũng sẽ không bao giờ cho ông làm vua.”

“Cháu có thể đúng, nhưng chẳng quan trọng. Còn nhiều cách

khác để nắm quyền lực. Đôi khi cần phải bước ra ngoài những kênh đã
được thiết lập sẵn. Cháu tưởng Kenneth là Moroi duy nhất đi theo ta
sao? Những cuộc cách mạng vĩ đại nhất và hùng mạnh nhất thường
khởi đầu rất im lặng, giấu mình trong bóng tối.” Ông ta nhìn tôi. “Hãy
nhớ lấy điều đó.”

Có những tiếng động lạ từ phía lối vào khu biệt giam, tôi liếc về

phía mình vừa đi tới. Các giám hộ cho tôi vào giờ đã biến mất. Từ sau
góc quanh, tôi nghe thấy vài tiếng càu nhàu và đấm đá. Tôi nhăn mặt
và nghển cổ để nhìn cho rõ hơn.

Victor đứng dậy. “Cuối cùng cũng đến lúc.”
Nỗi sợ hãi chạy dọc theo xương sống tôi - ít nhất là cho đến khi

tôi nhìn thấy Natalie đi vòng qua góc quanh.

Cảm giác thông cảm và giận dữ trộn lẫn xuyên qua người tôi,

nhưng tôi cố ép ra một nụ cười nhân hậu. Có lẽ Natalie sẽ không được
gặp lại bố mình nữa một khi người ta đưa ông đi. Dù là tội phạm hay
không, thì họ cũng nên được phép nói tạm biệt nhau.

“Này,” tôi nói, nhìn Natalie sải bước về phía mình. Những cử

động của Natalie quả quyết bất thường khiến một phần bên trong tôi
thì thầm rằng có điều không ổn. “Mình không nghĩ rằng họ sẽ cho cậu
vào.” Tất nhiên, họ cũng đâu được cho tôi vào.

Natalie đi thẳng tới chỗ tôi và - nói không ngoa chút nào - quăng

tôi thẳng vào bức tường phía xa. Người tôi đập mạnh, và những ngôi
sao đen xì nổ tung nhảy múa loạn xạ trước mắt tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.