MÀN ĐÊM - Trang 33

“Ôi,” tôi rên lên, trong giây lát không thể ăn nói được bình

thường.

Mason chìa tay và giúp tôi đứng dậy khỏi tấm thảm mà cậu ta đã

hạ tôi đo ván khoảng năm mươi lần.

“Mình ghét cậu,” tôi bảo, xoa xoa một vết trên đùi mà ngày mai

hẳn sẽ thành một vết thâm xấu xí.

“Cậu sẽ ghét mình hơn nếu mình không làm hết sức.”
“Ừ, cũng phải,” tôi nhất trí, lê lết theo sau khi cả lớp xếp gọn các

dụng cụ tập lại.

“Thực ra cậu tập cũng tạm được.”
“Cái gì? Mình vừa mới thua chỏng vó đấy thôi.”
“Nào, tất nhiên là thế rồi. Đã hai năm còn gì. Nhưng mà này, cậu

vẫn còn đi lại được. Thế cũng kinh rồi.” Mason cười chế nhạo.

“Tôi đã nói là tôi ghét cậu chưa hả?”
Mason thoáng nở một nụ cười, rồi nhanh chóng nhạt đi thành vẻ

nghiêm túc hơn. “Đừng nghĩ sai về mình… Ý mình là, cậu thực sự là
một tay chiến ác đấy, nhưng sẽ không có cách nào để cậu có thể vượt
qua các bài thử thách vào mùa xuân…”

“Bọn họ đang bắt mình tham gia các buổi tập luyện thêm,” tôi

giải thích. Chả phải vì chuyện đó quan trọng gì. Tôi đã dự định sẽ đưa
Lissa cùng biến khỏi đây trước khi những bài tập luyện thực sự trở
thành vấn đề. “Minh sẽ sẵn sàng thôi.”

“Các buổi tập thêm với ai?”
“Tên cao cao đó. Đimitri.”
Mason dừng bước và nhìn tôi chằm chằm. “Cậu tập thêm với

Belikov?”

“Ừ, sao?”
“Anh ấy là một vị thánh.”
“Nổ nhiều đấy hả?” Tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.