MÀN ĐÊM - Trang 36

mình chẳng thể sống sót dù chỉ bị Mason tấn công, chứ đừng nói đến
một Strigoi thực sự.

Khi tôi im lặng, Stan bắt đầu nhịp bước phía trước cả lớp.
“Vậy em đã làm gì? Làm sao em đảm bảo được an toàn cho bạn

ấy? Em tránh ra ngoài vào buổi đêm sao?”

“Đôi khi ạ.” Đó là sự thực, đặc biệt là khi chúng tôi mới bỏ trốn.

Sau vài tháng không có vụ tấn công nào thì chúng tôi đã thư thái hơn.

“Đôi khi,” thầy lặp lại bằng giọng cao the thé, khiến cho câu trả

lời của tôi nghe cực kỳ ngu độn. “Ra vậy, tôi cho rằng em ngủ vào ban
ngày và thức canh vào ban đêm.”

“Ờ… không ạ.”
“Không? Nhưng đó là một trong những điều đầu tiên được đề cập

đến trong chương nói về canh gác đơn độc cơ mà. À phải, em không
biết điều đó vì em có ở đây đâu.”

Tôi cố nuốt để không tuôn ra vài từ thô tục. “Em quan sát quanh

cả khu vực mỗi khi bọn em ra ngoài,” tôi nói, thấy cần phải tự bảo vệ
mình.

“Ố? À, cái đó hay đấy. Em dùng Phương pháp Giám sát Cung

phần tư của Camegie hay Khảo sát Luân chuyên?”

Tôi không nói gì.
“Á à. Tôi đoán là em đã sử dụng Phương pháp Liếc-Xung-

Quanh-Khi-Nào-Nhớ-Ra của Hathaway.”

“Không!” Tôi bực bội kêu lên. “Không phải thế. Em quan sát

Lissa. Bạn ấy vẫn còn sống đấy thôi?”

Thầy đi lộn trở lại chỗ tôi và ghé sát vào mặt tôi. “Bởi vì em may

mắn.”

“Strigoi đâu có rình rập trong tất cả các ngõ ngách ngoài đó,” Tôi

bật lại. “Chẳng hề giống như những gì bọn em đã được dạy. Ngoài kia
an toàn hơn so với mức mà các thầy cô cứ doạ dẫm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.