MÀN ĐÊM - Trang 38

“…thì các ma cà rồng lai cũng vậy,” tôi nói nốt.
“Hừ,” thầy nói, liếm những giọt nước bọt bắn ra trên môi. “Có vẻ

dù gì thì em cũng học được chút ít. Bây giờ chúng ta sẽ phải xem liệu
em có thể học đủ để qua được môn này và đủ tiêu chuẩn cho học kỳ
trải nghiệm thực địa tiếp theo không.”

Ối. Tôi đã dành suốt phần còn lại của tiết học kinh khủng đó - tại

ghế của mình, may quá - ngẫm đi ngẫm lại những lời cuối cùng trong
đầu mình. Trải nghiệm thực địa vào năm cuối là phần tuyệt nhất trong
thời kỳ học tập của một học sinh tập sự. Chúng tôi sẽ chẳng phải học
tiết nào trong suốt nửa học kỳ. Thay vào đó, mỗi chúng tôi sẽ được
giao một học sinh Moroi để đi theo bảo vệ. Các giám hộ trưởng thành
sẽ giám sát và thử thách chúng tôi bằng những cuộc tấn công được dàn
dựng và các mối đe doạ khác. Việc một học viên tập sự vượt qua trải
nghiệm thực địa ra sao cũng quan trọng gần như tất cả các điểm số
khác cộng lại. Nó có thể ảnh hưởng đến việc học viên đó sẽ được giao
“phụ trách” Moroi nào sau khi tốt nghiệp.

Và tôi? Tôi chỉ muốn có đúng một Moroi thôi.
Khi tôi rệu rạo băng qua sân trường về phía phòng sinh hoạt

chung, Dimitri chợt xuất hiện và bước cạnh tôi, chẳng đặc biệt giống
thần thánh gì cả - nếu không tính đến vẻ ngoài đẹp kỳ lạ của anh ta.

“Tôi cho rằng anh đã thấy chuyện gì xảy ra trong giờ học của

Stan?” Tôi hỏi, chẳng buồn gọi đúng theo lối tôn trọng.

“Ừ.”
“Và anh không nghĩ như thế là thiếu công bằng?”
“Thầy ấy nói không đúng sao? Em có nghĩ là em đã hoàn toàn

sẵn sàng để bảo vệ Vasilisa?”

Tôi nhìn xuống đất. “Tôi đã giữ cho cô ấy sống sót mà,” tôi lẩm

bẩm.

“Hôm nay em đấu tập với các bạn cùng lớp thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.