MÀN ĐÊM - Trang 39

Câu hỏi đúng là bẩn tính. Tôi không đáp và biết mình không cần

đáp. Tôi đã học một tiết tập luyện nữa sau tiết của Stan, và rõ là
Dimitri đã nhìn thấy tôi lại bị nện cho một trận ở đó.

“Nếu em không đánh lại được họ…”
“Thôi, thôi, tôi biết rồi,” tôi gắt.
Dimitri sải chân chậm lại để vừa với những bước chân đầy đau

đớn của tôi. “Em vốn tự nhiên đã nhanh và mạnh. Em chỉ cần để mình
được rèn luyện. Em có chơi môn thể thao nào hồi bỏ đi không?”

“Tất nhiên,” tôi nhún vai. “Thỉnh thoảng.”
“Em không tham gia đội thể thao nào à?”
“Quá lắm chuyện. Nếu tôi mà muốn tập luyện nhiều như thế thì

tôi đã ở lại đây cho xong.”

Dimitri nhìn tôi giận dữ. “Em sẽ không bao giờ có thể thực sự

bảo vệ một công chúa nếu em không mài dũa các kỹ năng của mình.
Em sẽ luôn không đủ khả năng.”

“Tôi sẽ có thể bảo vệ bạn ấy,” tôi gay gắt nói.
“Không có gì đảm bảo rằng em sẽ được giao bảo vệ bạn ấy, em

biết thế mà - dù là trong kỳ trải nghiệm thực địa hay sau khi tốt
nghiệp.” Giọng Dimitri trầm và không khoan nhượng. Người ta đã
không hề cho tôi một người cố vấn ấm áp và hiền lành. “Không ai
muốn lãng phí một mối kết nối, nhưng cũng không ai trao cho bạn ấy
một giám hộ không đủ tiêu chuẩn. Nếu em muốn ở cạnh bạn ấy, thì em
phải giành lấy vị trí đó. Em có các bài học. Em có tôi. Hãy tận dụng
chúng tôi, hoặc không. Em là sự lựa chọn lý tưởng để bảo vệ Vasilisa
khi cả hai em tốt nghiệp, nếu em có thể chứng minh rằng mình xứng
đáng. Tôi hy vọng em sẽ làm thế.”

“Lissa, gọi bạn ấy là Lissa,” tôi sửa lại. Lissa rất ghét tên đầy đủ

của mình, mà thích cái tên thân mật kiểu Mỹ.

Dimitri bỏ đi, và bất chợt, tôi không cảm thấy mình là đứa tệ hại

nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.